Hoa Khôi Tai Tiếng Trọng Sinh - Chương 1
1
Sau giờ tan học vẫn làm y như kiếp một tờ giấy hẹn gặp và đưa cho bạn cùng bàn Lạc Đình Lan
Tôi chắp tay cầu khẩn giọng đầy chân thành:
“Nhờ nhất định giúp tớ đưa cho Hạng Đống nhé Cái quan trọng lắm đó Cầu xin đấy Lan Lan bụng”
Lạc Đình Lan liếc một cái trong mắt vụt qua một tia khinh thường
Tôi thích dùng điệp từ cũng thêm thắt những từ cảm thán giọng trời sinh chút ngọt mềm nũng nịu
Chỉ vì điều cô liền mặc định rằng là một “trà xanh” chính hiệu—ngọt ngào giả tạo chuyên quyến rũ đàn ông
Kiếp luôn ngưỡng mộ cô xem lời cô như thánh chỉ
Cô giọng điệu giả tạo là liều mạng đè thấp giọng của ép bản thân phát âm như một con vịt đực
kiếp thứ hào quang cô từng trong mắt đã sớm tan thành mây khói
Tôi vẫn cứ chuyện theo cách của
Kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ cô
Cũng như kiếp cô vẫn lễ phép nhận lấy tờ giấy dịu dàng :
“Được”
Lạc Đình Lan và Hạng Đống là hàng xóm nên mới nhờ cô giúp chuyển lời
Ngày mai là kỳ thi Đại Học
Tôi chắc chắn lắm về bản thân gặp Hạng Đống một lần
Có lẽ cái ôm và nụ hôn từ yêu thể giúp bớt căng thẳng kỳ thi
Lạc Đình Lan tin
Cô luôn nghĩ là một “trà xanh” là loại con gái chuyên dụ dỗ Hạng Đống sa ngã
Thế nên kiếp cô hờ hững vứt tờ giấy của về nhà gặp Hạng Đống cũng chẳng nhắc nửa lời
lần —
Cô đã sống
Cô sẽ đưa tờ giấy cho Hạng Đống
Không vì đã nhờ vả—
Mà vì hận thù trong lòng cô
2
Kiếp hề biết Lạc Đình Lan ghét
Cô xinh thanh tú thành tích học tập xuất sắc cư xử nhã nhặn lễ phép là bí thư chi đoàn của lớp cả thầy cô lẫn bạn bè đều yêu quý cô
Cô cũng chính là thần tượng của
Khi giáo viên sắp xếp cô cùng bàn với đã vui đến mức như trời ban phúc
Tôi cẩn thận thu dọn gương nhỏ truyện ngoài giờ học và tất cả những thứ liên quan đến tiết học
Tôi trang điểm MP3 cố gắng thẳng lưng thật nghiêm chỉnh
Chỉ sợ làm gì đúng ảnh hưởng đến việc giảng của cô
Cô hảo đến ưu tú đến còn thì nhỏ bé tầm thường chỉ cần cạnh cô đã thấy như cũng nhuốm lên một chút hào quang của học bá
Khi vầng sáng thần thánh cô với cảm giác hạnh phúc tràn đầy thể chịu nổi bất cứ ai cô
Lúc ở nhà tự hào khoe khoang với mọi rằng bạn cùng bàn mới của chính là nữ học bá đầu khối ban xã hội thì tên bố khốn nạn của như thường lệ khịt mũi khinh bỉ miệng lời tục tĩu:
“Học bá bằng ngực bự học giỏi chẳng bằng gả ”
Tôi lập tức nổi đóa vớ ngay cái ghế lao đánh với ông
Cho đến khi hàng xóm quen thuộc đến mức chẳng buồn hoảng hốt mà gọi điện báo cảnh sát mấy chú dân phòng quen mặt cũng đến tận cửa đã dính ít cú đá
ông cũng chẳng lợi lộc gì cái ghế đập thẳng lưng khiến áo T-shirt rách một đường dài loang máu
Đó là cái giá trả khi dám xúc phạm nữ thần của mặt
Tôi là mà cả trường đồn thổi là hoa khôi nhưng kèm với cái danh là vô số tin đồn bẩn thỉu
Là bí thư chi đoàn Lạc Đình Lan luôn lên tiếng ngăn cản khi các bạn trong lớp truyền mấy câu bẩn thỉu tiện lọt tai
Đó cũng là thời điểm cảm kích cô nhất ngưỡng mộ cô nhất
Tôi từng xem cô như vị thần của
Về mới biết thật Lạc Đình Lan cũng chẳng khác gì những khác cũng coi thường chỉ là cô giữ gìn hình tượng buông lời thô thiển mà thôi
Tôi từng yêu sớm với Hạng Đống
Thế nhưng trong mắt Lạc Đình Lan Hạng Đống dù là một nam sinh đang ở độ tuổi nhiều xúc cảm cũng gì sai trái cả — sai là ở là con “hồ ly tinh trà xanh” dùng mấy thủ đoạn rẻ tiền để quyến rũ đóa cao lương lạnh nhạt
Thế nên trong mắt cô những hành động thân mật nhỏ giữa và Hạng Đống đều là giả tạo trơ tráo là chủ ý biết hổ của để cám dỗ
An Gia cố tình nghiêng đầu đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng chạm lên mặt Hạng Đống khiến tai đỏ bừng luống cuống cô
Cô chớp chớp mắt vô tội : “A tớ cố ý xin nhé”
An Gia khẽ như hồ ly đôi mắt to lấp lánh Hạng Đống chỉ là một học sinh cấp ba từng trải sự đời làm chịu nổi kiểu phong tình nửa ngây thơ nửa dụ hoặc đó
Tất nhiên là rối lòng vì cô mà cúi khuất phục vì cô mà sa bụi trần Cô gì cũng theo hết
Trong hộp bút của An Gia lúc nào cũng sẵn một lọ nước nhỏ mắt nhân tạo thỉnh thoảng nhỏ vài giọt đôi mắt long lanh nước càng thêm đáng thương đến tội nghiệp
Hạng Đống là kiểu trai thẳng đơn thuần làm phân biệt những chiêu trò “trà xanh” Tất nhiên sẽ nghĩ bạn gái ức hiếp thế là buông sách vở dốc hết tâm trí dỗ dành cô vui vẻ
Cô — Lạc Đình Lan — dùng giọng văn thanh nhã linh động của biểu đạt ý nghĩa y chang như cái tên bố bẩn thỉu phun lời thối của và đám bạn học chuyên truyền tin đồn bậy bạ
Cho nên khi cô thản nhiên giấu nhẹm tờ giấy hẹn gặp của chẳng hề chút áy náy nào
Thứ cô là cảm giác thành tựu ngập tràn vì đã “giải cứu” đoá hoa cao lãnh
Dù đến khi kiếp kết thúc cô biết rõ bi kịch trải qua cũng chẳng lấy làm bận lòng Chỉ cảm thấy đó là chuyện trùng hợp là do xui xẻo thậm chí tận sâu trong lòng cô tin chắc đó là cái kết xứng đáng với
Tôi — An Gia — một “hoa khôi tai tiếng” học dốt gia đình tệ nghèo bất kham dám vọng tưởng kéo nam thần cấm dục xuống khỏi thần đàn đương nhiên là chết đáng
Còn cô — Lạc Đình Lan — thuần khiết trắng trong cao ngạo đỉnh cao đạo đức
3
Lạc Đình Lan đã đưa tờ giấy hẹn cho Hạng Đống
Vào cái đêm định mệnh khiến và trở thành hai kẻ âm dương cách biệt ở kiếp đã thấy con trai ánh đèn đường chạy về phía đúng như lời hẹn
Anh chạy vội đến khi dừng làn da trắng trẻo của đã ửng lên một tầng đỏ nhạt mồ hôi lấm tấm mái tóc ngắn đôi mắt đen như thấm nước ướt át sáng ngời
Anh giơ hộp kem tay khóe mắt cong lên theo nụ
“Muối biển chocolate”
Là vị kem thích nhất
Hạng Đống khuôn mặt sáng sủa làn da trắng sống mũi cao đường nét ngũ quan sắc nét
Vì phản ứng với các mối quan hệ xã hội khá chậm chạp nên mỗi khi ai đó ánh mắt đều mang theo chút mông lung ngây ngô bạn bè trong trường gọi là “đóa hoa cao lãnh”
Lạc Đình Lan là nữ sinh luôn nhất khối xã hội còn Hạng Đống là học bá đỉnh cao của khối tự nhiên luôn giữ vững vị trí đầu
Phụ hai nhà đều là giáo sư đại học hơn nữa còn sống cùng một tầng cửa đối diện cửa
Xét về bất cứ phương diện nào họ đều là một đôi trời sinh
Hạng Đống thích là
Tôi từng đùa với rằng chúng sinh nhầm thời đại mất
Hai mươi năm kiểu tình yêu giữa Lọ Lem và hoàng tử như chúng là mô-típ chủ đạo của tiểu thuyết ngôn tình
bây giờ xu hướng đã thay đổi đề cao môn đăng hộ đối một đứa con gái xuất thân thấp kém như chỉ xứng đáng làm nữ phụ độc ác
Hạng Đống cầm hộp kem dùng muỗng xúc thìa cuối cùng đút miệng
Anh gì chỉ lặng lẽ mỉm
Trong con ngươi đen láy của phản chiếu hình ảnh một cô gái rực rỡ đang chu môi làm nũng với
Anh vốn nhiều lời phần lớn thời gian ríu rít đã quen với sự trầm mặc của từ lâu
Anh cần lên tiếng chỉ cần tập trung thế là đủ
Tôi liếm kem môi chớp chớp mắt đang định hôn thì bất ngờ kéo tay ấn mạnh lên vị trí bên trái ngực áo phông của
Thình thịch… thình thịch…
Xuyên qua lớp vải mềm mát lòng bàn tay cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ dồn dập của
Anh nắm chặt tay để rút
Tôi ngẩng đầu lên cúi mắt xuống
Khẽ : “Em mãi mãi là nữ chính của An Gia”
Tôi chớp mắt đấm một cái: “Lời tỏ tình quê mùa quá phạt ”
Anh nhíu mày lộ vẻ trầm tư
Trông lúc như thể câu còn khó hơn cả bài toán khó nhất đề thi đại học
Không đợi nghĩ lời mới đã chủ động nghiêng hôn lên môi
Tên ngốc làm thể chê lời sến súa Làm nỡ làm khó chứ
Nụ hôn quấn quýt nồng nhiệt đến mức cả hai đều cạn sạch khí trong lồng ngực
Tôi thở hổn hển nép lòng lắng nhịp tim mãnh liệt của vang vọng trong lồng ngực
Nhẹ giọng : “Ngày mai thi đại học Hạng Đống nhớ lời hẹn của chúng đấy”
“Ừ sẽ quên ”
Anh khẽ chạm môi lên đỉnh đầu thở ấm áp khiến da đầu ngứa ran
Tôi khẽ mặc nắm tay cùng dạo trong công viên đêm hè
Lạc Đình Lan biết và Hạng Đống một lời hứa kỳ thi đại học nhưng rõ nội dung cụ thể
Cô đoán rằng chắc chắn đã yêu cầu Hạng Đống nhường nhịn cố tình làm bài kém để hai chúng cùng một trường đại học dân lập
Một lẽ đủ khả năng thi trường trọng điểm 985 cuối cùng “phát huy thất thường” cùng học cao đẳng
Khi biết suy đoán đã kinh ngạc đến mức cứng họng
Đây chính là nữ học bá mà từng ngưỡng mộ hết lòng Kiểu tư duy ngây thơ như thật sự ảnh hưởng đến kết quả học tập của cô
Chẳng lẽ trong mắt cô con trai mà cô thầm yêu bao năm chỉ từng IQ thôi Không chút ý chí tự do nào chỉ là một con rối dễ dàng điều khiển
Hay là đã học loại bùa chú nào đó thần kỳ khiến thể giảm trí thông minh theo hướng chọn lọc
Lời hứa giữa và Hạng Đống thực đơn giản
Anh sẽ đăng ký ngành Kỹ thuật Xây dựng của một trường đại học hàng đầu trong nước còn sẽ cố gắng thi khoa tiếng Pháp của một trường hạng hai cùng thành phố
Chúng giấu chuyện vì gia đình Hạng Đống cho phép chọn ngành Kỹ thuật Xây dựng
Bố mẹ học Y trở thành trưởng khoa của một bệnh viện hạng ba kính trọng
Chính vì lòng chính nghĩa lẫn tình cảm dành cho Hạng Đống mà Lạc Đình Lan đã quyết định giấu nhẹm tờ giấy hẹn của cho cơ hội tiếp tục “ảnh hưởng” đến quyết định của
Quyết định cuối cùng đã dẫn đến bi kịch của cả ba chúng
Hy vọng lần mọi thứ vẫn còn kịp cứu vãn
Tám giờ rưỡi tối Hạng Đống đưa về nhà
Vừa bước cửa bất ngờ thấy bố hề say rượu cũng gào thét như thường lệ
Ông vắt chân ghế sofa xem bóng đá thấy mở cửa nhà chỉ hừ lạnh một tiếng
“Lại chạy Không mau lăn ngủ Ngày mai tao bận mày tự thi”
Vốn dĩ cũng chẳng mong ông đưa
Tôi nhún vai về phòng
Thay đồ ngủ xong gương
Tôi vẫn đang sống
Mỗi tấc da thịt đều mềm mại mỗi nụ đều tươi sáng mỗi nhịp thở đều khiến lồng ngực khẽ phập phồng từng câu phát vẫn còn làm lay động khí
Tất cả tất cả—đều chứng minh còn sống
Tôi chết trở thành một bóng ma bất lực chỉ thể mọi chuyện sụp đổ mắt mà thể thay đổi điều gì
Tôi siết chặt tay thành nắm đấm
Lần sẽ cùng những bạn đồng trang lứa bước trường thi
Lần lẽ thực sự thể cùng Hạng Đống tiến về tương lai mà chúng hằng mơ ước