Hệ Thống Phát Tài Của Nữ Chính Truyện Ngược - Chương 5
Ở giữa họ bao giờ tồn tại cái thứ đó
Tôi nể nang “bép” một phát điện ông lăn
Lần thứ hai dậy ông ngoan hơn hẳn: “Vậy con làm thế nào con mới chịu giúp ba”
Giản Anh dửng dưng: “Tôi vì giúp nhà họ Giản Tôi quyền thừa kế gì cũng chẳng quan hệ gì — liên quan thì giúp làm gì”
Giản Dụ Dân rõ là sớm đã đoán câu trả lời
Ông cắn răng : “Vậy ba cho con 5% cổ phần nhà họ Giản”
Mắt Giản Anh đỏ lên
Cô nhớ rõ lần Giản Dụ Dân uống say cô lóc van xin ông cho 5% cổ phần
Ông mơ hồ đồng ý
đến sinh nhật hôm cô đợi cả ngày — thấy ông chỉ thấy Giản Nhã xuất hiện
Giản Nhã năm đó đắc ý lắm còn thẳng mặt Giản Anh: “Phải cảm ơn chị mới đúng Nếu nhờ chị nhắc đến chuyện cổ phần em còn chẳng nhớ đòi ba Cảm ơn chị nhiều nha”
Về Giản Anh mới biết hôm đó đúng là ngày sinh nhật của cô
Giản Dụ Dân Giản Nhã dụ dỗ dễ dàng cho nó hẳn 10% cổ phần còn tiện thể dắt con bé làm luôn thủ tục
Còn cô thì
Đợi cả ngày chỉ để nhận một câu dửng dưng từ ông : “Lời lúc say thì thể coi là thật”
Đó là ngày Giản Anh thấy uất nghẹn nhất đời
Người thì dễ như trở bàn tay còn cô thì quỳ gối cầu xin cũng
Đến tận bây giờ Giản Dụ Dân đã Cố Tuần Sinh bóp chặt cổ họng thế mà còn dám đem 5% cổ phần … nhục mạ cô
Giản Anh lạnh: “Vậy thì để nhà họ Giản phá sản cho xong”
Sau đó cô mua một công ty cùng ngành với Giản Dụ Dân dùng danh nghĩa “vợ Cố” để tự đàm phán ký hợp đồng
Tin truyền đến tai Cố Tuần Sinh và Giản Dụ Dân phản ứng của hai khác
Cố Tuần Sinh — khi ai — lén
Nụ trong mắt chẳng khác gì… biến thái
Vừa xong liền chỉ đạo thư ký chuyển bộ những đơn hàng từng giao cho Giản Dụ Dân sang cho Giản Anh
Còn chủ động gọi cho đám bạn nhờ họ “chiếu cố” chuyện làm ăn của Giản Anh
Giản Anh
Nhận hết
Bây giờ cô đã thông suốt : Có tiền kiếm là đồ ngốc
Tiền thể mua sự tôn trọng đồng cảm và hỗ trợ
Dù là giả thật miễn khoảnh khắc hưởng thụ là đủ
Còn Giản Dụ Dân thì trong làn khói thuốc dày đặc hút liền mấy điếu mặt xám như tro
Cuối cùng gọi Giản Nhã về dụ con bé ký hợp đồng chuyển nhượng
Dồn đông góp tây gom 20% cổ phần định đưa “chuộc lòng ”
Giản Nhã ngủ một giấc tỉnh dậy thấy bất thường lén lút phòng làm việc của Giản Dụ Dân lục đồ
Kết quả — bốc bản hợp đồng chuyển nhượng tên sang tên Giản Anh
Cô nổi đóa gào thét một trận trong nhà phẫn nộ lao đến tìm Giản Anh
Lúc như lên cơn bảo vệ cản cũng
Giản Anh chẳng sợ gì thậm chí còn bảo mở cửa mời
Vừa Giản Nhã đã gào lên chửi bới
Bốp
Giản Anh giáng thẳng một tát hất cô ngã lên ghế sofa
Tiếp đó túm cổ áo bốp bốp bốp bốp — liên mười mấy cái tát
Lúc rảnh tay cô sang than: “Đánh tát tay đau quá thể đổi cách khác ”
Tôi: “”
Gớm giờ dám đề xuất điều kiện với hệ thống đấy
… cũng lắm
Đây mới đúng là kiểu nữ chính nuôi
Tôi hỏi: “Vậy cô đổi kiểu gì”
Giản Anh nghiêm túc: “Cho nó tự tát mặt cũng tính tiền cho ”
“……”
Thật là… kiếm lời vốn nhỉ
Mơ quá đấy
vẫn gật đầu: “Lần cứ mạnh dạn nghĩ chỉ cần cô dám nghĩ dám đồng ý”
Giản Anh
Nụ đầy tự tin kiêu hãnh rực rỡ và sức hút vô cùng
Giản Nhã đánh đến choáng váng cuối cùng cũng biết sợ
Người mặt cô bây giờ còn là cô chị ăn hiếp năm xưa nữa
Giản Nhã ôm má tức giận gào lên: “Cô ép ba nhượng cổ phần cho Ngay cả 10% của mà cũng tha Cô còn biết hổ hả”
Giản Anh sững
Tôi lập tức phát nhanh cảnh Giản Dụ Dân dụ Giản Nhã ký chuyển nhượng cho cô xem
Kết quả
Giản Anh… cạn lời
Quả nhiên… chiêu trò chỉ Giản Dụ Dân mới nghĩ nổi
Giản Anh Giản Nhã trong mắt thoáng hiện chút thương hại: “Giản Dụ Dân lừa mày mày chạy đến đây phát điên với tao Cái đầu tranh đấu nữ giới của mày đúng là nát thật đấy — chỉ biết gây khó dễ cho phụ nữ gan đối đầu với thằng đàn ông lừa mày ”
“Tao từng nghĩ ông coi mày là thừa kế giờ mày chẳng khác gì con mèo con chó trong nhà — nuông chiều để đùa giỡn mà thôi”
Giản Nhã mắt đỏ hoe gào lên: “Nếu vì mày gia đình tụi tao vẫn yên Đồ chổi mày chết cho ”
Bốp
Giản Anh tặng thêm một cái tát giòn tan
“Cho tỉnh Miệng còn dơ nữa tao bắt Giản Dụ Dân đến đây lôi mày về xem ông hối hận đến mức bóp chết mày ”
“Nếu ông thật sự xem mày là thừa kế thì với cái tuổi đáng lý mày đưa công ty rèn luyện từ sớm chứ suốt ngày chạy hết tiệc đến tiệc nhăm nhăm kiếm mối liên hôn”
“Mày là công cụ mà còn đắc ý đúng là ngu biết ngu”
“Nếu là tao tao sẽ tự hỏi: Giản Dụ Dân cứ lật qua lật tính toán như thế — rốt cuộc định để tiền cho ai”
“Tao từng nghĩ là mày giờ xem … chắc nha”
Ánh mắt Giản Nhã thoáng lạnh trong đáy mắt hiện rõ nét hoảng loạn
Từ nhỏ đến lớn cô luôn nghĩ tiền của Giản Dụ Dân cuối cùng cũng là của
Nên cô mới dám ngạo mạn tùy hứng sợ trời sợ đất
cái cách mà Giản Dụ Dân lừa cô ký hợp đồng chuyển nhượng lần … quá dứt khoát một chút do dự
Giờ thì cô bắt đầu thấy hoài nghi
Giản Nhã vứt một câu hằn học cuống cuồng bỏ chạy
Chạy như ma đuổi
Giản Anh bóng lưng vội vã đó nhạt: “Đồ nhát gan… giống hệt tao hồi ”
Tôi lười biếng : “Không giống lắm Ít cô còn đầu óc học thức cũng cao hơn nó cả cây số”
Giản Anh tươi rói: “Hệ thống yêu quá thật lòng yêu yêu yêu luôn á”
Sự nghiệp của Giản Anh ngày càng khởi sắc
Mang danh “Cố phu nhân” việc lấy đơn hàng dễ như trở bàn tay
Cố Tuần Sinh cũng thay đổi thấy rõ — ngoan hơn hẳn
Giản Anh về nhà thường xuyên ăn cơm nấu
Lần đầu thấy cô như gặp ma: Còn thì tự nhiên kéo ghế mời cô múc cơm cho cô
“Em chăm một năm ba tháng giờ đến lượt chăm em một năm ba tháng Một năm chúng coi như huề lúc đó hãy tiếp chuyện tình cảm Còn bây giờ em cứ tận hưởng ”
Phải công nhận tay nghề của Cố Tuần Sinh thật sự đỉnh
Giản Anh ăn khách sáo hai bát đầy
Sau đó chuyện đó dần thành thói quen
Có Cố Tuần Sinh ở nhà thì nấu
Không thì dì giúp việc đã chuẩn sẵn sàng
Cô chẳng cần chật vật bếp nấu cho chẳng cần nhún nhường lấy lòng nữa
Giản Anh tự giễu: “Sống thế mới gọi là sống tử tế Trước khổ riết quen đến mức còn biết khổ nữa”
Trong thư phòng Cố Tuần Sinh còn chuẩn riêng cho cô một góc làm việc
Hai đối diện mỗi làm một việc
Có gì hiểu cô sẽ thẳng thắn hỏi
Mà thì tâm ý chỉ dạy
Không ai nhắc chuyện ly hôn
giữa và Giản Anh chúng từng riêng một lần
Giản Anh lúc nhẹ nhàng nhưng từng chữ đều mang theo sự tỉnh táo thấm tận xương: “Tôi từng mù quáng bước cuộc hôn nhân thể mù quáng bước ”
“Nếu Cố Tuần Sinh là một tên cặn bã đến cùng thì đã ly hôn ngay cần nghĩ”
“ vấn đề là… Hắn biết nhận Khi và xung đột đến tận cùng ngất xỉu — vẫn bỏ mặc ”
“Hắn … mà chính điều đó khiến khó xử Nên nghĩ cứ để chăm sóc trọn một năm ba tháng như đã — mới cân nhắc chuyện tiếp theo”
“Cố Tuần Sinh trong đám đàn ông đúng là đỉnh cao ”
Giản Anh trầm tĩnh “Tôi định thử sống chung với thêm một thời gian”
“Nếu thể hòa hợp sẽ dễ dàng ly hôn Dù cái danh Cố phu nhân cũng khá hữu dụng”
“Nếu thể thì cũng sẽ hết mọi trình tự của một cuộc hôn nhân để còn mơ mộng hão huyền gì nữa”
“Từ giờ trở yêu thì cứ yêu thôi nhưng đừng ai mong dễ dàng bước hôn nhân lần nữa”
Tôi uể oải đáp: “Ý tưởng y hệt Nếu giải quyết những vấn đề trong hôn nhân ly hôn cả trăm lần cũng thế mà thôi”
“Quan trọng là giải quyết vấn đề chứ ôm hết đống di chứng đó mối quan hệ mới”
“Càng nên để nó trở thành một thứ chấp niệm cản trở việc phát triển bản thân”
“Cô nghĩ đến đây chứng tỏ cô đã thực sự thoát khỏi ràng buộc của đạo đức và miệng lưỡi thiên hạ — đúng chuẩn nữ chính truyện sảng”
【Đinh đoong Phần thưởng hệ thống +10000000】
Giản Anh mừng xúc động nước mắt rưng rưng: “Cậu biết đang thiếu tiền Dạo thật sự… nghèo rớt mồng tơi đó”
Tôi khoanh tay kiêu hãnh: Chuyện nhỏ
Thứ gì lọt khỏi tầm kiểm soát của chứ
He he he he he
Giản Dụ Dân mang theo 20% cổ phần đến gặp Giản Anh
Cô khách sáo nhận luôn
Giản Dụ Dân tưởng thế là xí xóa xong mọi chuyện
Nào ngờ Giản Anh nhận cổ phần xong chẳng hề chuyển đơn hàng về cho nhà họ Giản
Cố Tuần Sinh cũng mặc kệ ông thèm đoái hoài
Giản Dụ Dân tức đến nghẹt thở
Định gọi điện chửi Giản Anh thì… phát hiện chặn lần nữa
Không cam tâm ông ngày nào cũng đến studio chặn cô — đến mức khiến cô phát phiền
lúc đó thám tử tư mà cô thuê đã tra : Giản Dụ Dân đang bao nuôi một “tiểu tam” còn con riêng là con trai
Ngay lập tức cô gửi thông tin cho Tống Trân Châu và Giản Nhã
Từ đó quanh Giản Anh yên tĩnh
Trong khi đó — nhà họ Giản thì gà bay chó sủa