Hệ Thống Phát Tài Của Nữ Chính Truyện Ngược - Chương 4
Hắn… đã cắn câu
Tôi bắt đầu dụ dỗ Cố Tuần Sinh mua gói tư vấn tình yêu
Mỗi lần tư vấn phí là 10000 tệ
Dưới sự dẫn dụ tinh vi của mua luôn gói tháng giá… 1 triệu
Và trút hết mọi khúc mắc chất chứa trong lòng:
“Tôi và vợ bắt đầu êm nhưng thật sự thích cô Nếu lúc cũng chẳng đòi chịu trách nhiệm với cô làm gì”
“Chỉ là… luôn cảm thấy cô đến gần vì mục đích riêng Chỉ cần nghĩ tới chuyện đó là thể đối xử bình thường với cô ”
“Mấy hôm hiểu lầm cô vì một chuyện… giờ thì cô chặn còn thể sẽ đòi ly hôn”
“Bây giờ làm gì đây”
Tôi hề khách sáo mắng cho một trận: “Đây đương nhiên là của Đã chơi thì chấp nhận thua Đã để tâm thì đừng cưới Đã cưới thì đừng hằn học Anh đúng kiểu chối”
“Vợ là để yêu thương thì PUA lạnh nhạt vắt kiệt cảm xúc — còn là đàn ông hả”
“EQ của thấp mà cũng kiếm ngần tiền Đừng là đã lách hết cả Bộ luật hình sự đấy nhé”
“Tôi khuyên ly hôn ngay lập tức Nếu còn chút nhân tính nào thì đưa cho vài tỷ bồi thường để cô sống yên Gặp kiểu đàn ông lạnh nhạt như thật sự xui tám đời”
“Ly hôn thì đừng bao giờ kết hôn nữa Nghe lời mệnh ‘Cô Sát’ trời sinh hợp lấy vợ”
Cố Tuần Sinh: “Trả tiền đây”
Tôi: “……”
Tôi gửi một icon
Trả tiền là thể
Tôi là hệ thống đại gia mà — thuộc dòng quý hiếm chỉ thu trả
Tôi block luôn tức mà tìm trong lòng sung sướng đến bật nhạc remix ăn mừng
… Cố Tuần Sinh bỗng nhiên ngộ
Hắn ngay hai gạch đầu dòng sổ tay
1 Thành thật là át chủ bài vĩnh viễn
2 Bước đầu: xin chân thành
Bước hai: theo đuổi bằng cả tấm lòng
Tôi kể chuyện đó cho Giản Anh biết
Chủ hệ thống đại gia thì lấy tiền làm chính tình cảm làm phụ
Tôi tiền thì đàn ông tự khắc sẽ tìm đến
Chỉ cần Giản Anh chịu buông bớt cái tiêu chuẩn đạo đức cao vời xuống một tẹo thôi thì cuộc sống của cô thể sống kiểu “trái ôm ấp”
Cố Tuần Sinh chặn ngang đường lên lầu của Giản Anh nghiêm túc : “Tôi đã cho dừng bộ sự hỗ trợ dành cho nhà họ Giản Giản Dụ Dân thể sẽ gọi cho em em nên chuẩn ”
Giản Anh bất ngờ
“Biết ”
Cố Tuần Sinh cụp mắt vẻ mặt căng thẳng
“Em chuyển mẹ đến viện dưỡng lão mới đúng Đừng chuyển nữa Tôi hứa sẽ tái phạm đó lần nào nữa”
Giản Anh nhướng mày ánh mắt lạnh như băng
“Anh đừng mơ mộng nữa Tôi sẽ để thêm bất cứ cơ hội nào để khống chế ”
“Dù nợ một phần viện phí cũng đã giấy nợ Thế mà dám dùng cách cắt điều trị để uy hiếp ”
“Giản Dụ Dân bắt nạt mẹ vì bà kịp lập di chúc còn thì bắt nạt mẹ vì bà thể dậy chửi đúng ”
“Về điểm và Giản Dụ Dân chẳng khác gì — đều là cặn bã”
“Anh dùng cái cách đó để ‘giao tiếp’ với chứng tỏ trong mắt bao giờ là một con ”
“Anh chỉ mong phục tùng kính sợ Dù làm sai cũng ngoan ngoãn cúi đầu xin ”
Cố Tuần Sinh cuống lên:
“Tôi như thế Tôi từng nghĩ như ”
“Tôi chỉ là… từng yêu ai… biết đối xử với con gái thế nào…”
Giản Anh tức giận ném cái túi xách trong tay về phía
“Vậy biết đối xử với Giản Nhã Sao biết cách khiến cô toe toét như thế”
“Sao biết cách làm lòng Giản Dụ Dân Ông cần tiền cho tiền cần quan hệ đưa quan hệ”
“Chính Giản Dụ Dân hạ thuốc đẩy lên giường Ông là kẻ hại còn và đều là nạn nhân”
“Thế nhưng tất cả sự phẫn nộ của trút hết lên đầu — một cũng hại”
“Rồi còn lấy danh nghĩa ‘vì em’ mà rót tiền dâng tài nguyên cho cái tên khốn đó”
“Về điểm còn cứng cỏi hơn Tôi luôn chiến đấu từng khuất phục Còn — chỉ biết bắt nạt kẻ yếu”
“Đồ cặn bã Cố Tuần Sinh khinh thường Tôi tuyệt đối sẽ bao giờ tha thứ cho ”
Cố Tuần Sinh mặt mày trắng bệch trông như mất hồn chỉ biết lặp lặp một câu vô ích: “Tôi thừa nhận sai thật sự sai … chỉ là… biết đối mặt với em thế nào biết chung sống với em …”
Giản Anh tức đến nỗi qua : “Cố Tuần Sinh nhất nên xuống suy nghĩ kỹ ”
“Anh đối với gì nấy căn bản là vì trong đầu đã coi là đồ vật là thứ thuộc quyền sở hữu của ”
“Anh cho rằng quyền điều khiển Một khi ngoan ngoãn nữa thì liền bắt đầu trừng phạt”
“Anh dùng mẹ uy hiếp dùng tiền uy hiếp Về thì Anh sẽ dùng cơ thể lòng tự trọng của để tiếp tục ép buộc ”
Cố Tuần Sinh lắc đầu lia lịa: “Không Tôi bao giờ làm những chuyện như thế Tôi tuân thủ pháp luật”
Giản Anh chẳng buồn tin: “Anh sẽ đấy Nếu phản kháng sẽ lột da róc xương đó còn trách xương quá cứng”
“Tại dám làm với Nhạc Nhã Không dám làm với Giản Dụ Dân”
“Không dám mà là thể”
“Họ là đồ vật của tuy khinh thường họ nhưng ít nhất còn coi họ là ”
“Thậm chí Giản Dụ Dân còn là đồng minh tự nhiên của Khi điều khiển liền mượn tay ông để khống chế ”
“Ông là con chó của dĩ nhiên nỡ để nhà họ Giản sụp Còn dám lấy danh nghĩa của để giúp ông phất lên”
“Ông tiền lợi còn thiệt là ”
“ giờ chơi nữa lật bàn cờ của thì bắt đầu cuống lên”
Cố Tuần Sinh khổ sở cúi đầu đôi mắt sâu như mực ánh lên tia đỏ: “Đừng nghĩ tệ như … thật sự đã suy nghĩ kỹ Tôi yêu em”
“Trước đây quá cứng rắn bởi vì chấp nhận khởi đầu xí giữa hai cũng Giản Nhã làm mờ mắt…”
“ em cứ nhất định coi là một tên cặn bã vô phương cứu chữa — chuyện đó thật sự chịu nổi”
“Đủ Cố Tuần Sinh”
Giản Anh ngẩng đầu ánh mắt kiêu ngạo như nữ vương:
“Giờ còn đổ hết cho Giản Nhã”
“Cô lấy gan dám bôi nhọ Là chính cho cô cái gan đó”
“Tôi và cô vốn chẳng quen biết chỉ vì cô giành lấy danh phận Cố phu nhân mà cản đường Thế là cô vu khống ”
“Tóm ở Anh biết giữ ong bướm đầy đầu giữ đạo làm chồng”
“Rõ ràng đã kết hôn còn lén lút mập mờ với khác cho hy vọng”
“Anh toe toét với Giản Nhã về nhà lạnh như băng với ”
“Sao thế Nhìn mặt nổi Hay là bẩm sinh biết ”
“Anh trêu chọc hai phụ nữ dỗ ai còn đổ lung tung”
“Lưới cá của nặng quá gánh nổi Vậy gánh nổi chắc”
Cố Tuần Sinh… mất ngủ
Tôi tự động hiện lên trong danh sách bạn bè WeChat của gửi một tin nhắn:【Xin thất bại chứ gì】
Ánh mắt đột nhiên sáng rực lên như đốm lửa ma giữa đêm tối
Tôi:【Một triệu Tôi dạy xin đúng cách】
Cố Tuần Sinh:【Cậu lừa nữa】
Tôi:【Vậy đây】
Cố Tuần Sinh:【Khoan… để nghĩ đã】
Và thế là — lừa thêm một triệu nữa
Tiền về tài khoản còn ngẩn
Thật đấy tiền của mấy kẻ dính “não yêu đương” đúng là dễ kiếm
Tôi chỉ nhắn cho một câu:【Xin chỉ bằng miệng mà bằng hành động】
【Cô thiếu gì bù; cô khao khát gì cho; cô ghét gì khinh thường cái đó】
【Nếu còn biết cô cần gì thích gì ghét gì — thì chứng tỏ hề yêu cô 】
【Vậy thì đàng hoàng ly hôn đền bù vài tỷ biết điều mà sống tử tế】
Tôi chỉ để từng … chuồn mất
Tôi dùng hành động thực tế để chứng minh: Con thể té ngã hai lần ở cùng một cái hố
Giản Anh khi thu xếp thỏa cho mẹ lập tức lao khởi nghiệp đầy nhiệt huyết
Cô thành lập một studio bắt đầu tự vận hành bộ truyện tranh của
Trước đây cô từng sáng tác một bộ tiên hiệp cảm giác nó sẽ nổi tiếng nên vẫn luôn giữ nỡ bán đứt
Bây giờ tiền tất nhiên đem đầu tư nghiêm túc
Một bên là Giản Anh bận rộn đến chân chạm đất
Một bên là Giản Dụ Dân chìm trong biển lửa — Cố Tuần Sinh cắt đơn hàng còn đòi nợ ráo riết
Ông cứ tưởng là Giản Anh về lời ngon ngọt bên gối Cố Tuần Sinh như liền như thói quen cũ gọi điện đến mắng chửi cô
Kết quả — gọi xong mới phát hiện Giản Anh chặn
Số của Tống Trân Châu và Giản Nhã cũng đều trong blacklist
Giản Dụ Dân tức điên mắng mỏ loạn cả lên nhưng ông nhận — trong tay ông còn gì thể uy hiếp Giản Anh nữa
Cuối cùng ông đành hạ tìm Cố Tuần Sinh
Đi nhiều lần lần cuối cùng còn chờ bốn tiếng đồng hồ mới gặp
Cố Tuần Sinh chẳng thèm ngẩng đầu: “Giản Anh tha thứ cho ông thì mới tha thứ Vợ và là nhất Nếu cô tha thứ…”
Hắn liếc Giản Dụ Dân một cái ánh mắt lạnh đến thấu xương
Giản Dụ Dân lập tức hiểu rõ — lần Cố Tuần Sinh là thật lòng bảo vệ Giản Anh
Nếu dỗ cô nhà họ Giản thật sự tiêu đời
Ông vội tìm Giản Anh
Khổ nỗi tốn ít công sức mới điều tra địa chỉ studio của cô mà đến nơi bảo vệ chặn ngoài cửa
Giản Anh từ tầng xuống ánh mắt lạnh lùng ông đang cãi với bảo vệ tranh cãi với lễ tân mặt sầm sì như đám mây giông
Trước cô tới nhà họ Giản cũng qua đủ “ải” ăn ít bát cơm tạt thẳng mặt
Không lý do gì để Giản Dụ Dân dễ dàng gặp cô bây giờ cả
Cứ để ông đó mà đợi
Cô lặng lẽ cảm thán: “Hệ thống tiền bạc và quyền lực quả là thứ tuyệt vời”
“Tôi tiền Cố Tuần Sinh bắt đầu tôn trọng Giản Dụ Dân cũng thể chặn ngoài cửa”
“Tiếc là quá nhiều phụ nữ tước mất quyền sở hữu hai thứ đó Nếu khi đến giờ vẫn hiểu đạo lý ”
【Đinh đoong tài khoản +1000000】
Tôi ngẩng cao đầu kiêu ngạo : “Chúc mừng cô phát hiện một trong những điểm mù của thế giới Thưởng một triệu”
Giản Anh bật
Cười …
Cuối cùng Giản Dụ Dân canh cửa mấy tiếng mới chặn Giản Anh
Ông hằm hằm khí thế nhưng khi thấy cô cầm cây gậy bóng chày trong tay lập tức chột giọng yếu mấy phần
“Tiểu Anh… con thật sự trơ mắt ba phá sản Hồi nhỏ con hiểu chuyện lớn thành thế …”
Giản Anh mà phát buồn nôn
Tôi xong cũng nôn
Tình cảm