Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh - Chương 687
- Nhà
- Tất cả truyện
- Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh
- Chương 687 - Tình cảm mẹ chồng nàng dâu 2
Địa vị của kế thất và nguyên phối một trời một vực, dù chỉ là ngày lễ ngày tết, theo lệ Đại Chu, kế thất ở trước mặt nguyên phối cũng chỉ có hành lễ thiếp, Cam Bách Hợp vì tỷ tỷ, lại cắn răng cố nén hết thảy nhục nhã này xuống, nàng coi Nguyên Tú Châu như ruột thịt, từ nhỏ đối xử với nàng ta như là con ruột, thậm chí rất sợ mình sinh hạ con nối dõi Nguyên Tú Châu bất an trong lòng, bởi vậy gả vào Nguyên gia trong thời gian hơn ba năm, từ tới nguyệt sự viên phòng, nàng luôn uống tránh thai đều đặn, đợi đến năm Nguyên Tú Châu bốn tuổi, không biết có phải thuốc tránh thai mất tác dụng hay không, nàng lại mang thai ngoài ý muốn.
Nguyên gia nhiều năm không có con nối dõi sinh ra, đứa bé này tới đúng là kịp thời, Cam Bách Hợp mặc dù đã từng do dự, nhưng áp lực của mẹ chồng và có sự mong chờ của phu quân, hơn nữa bản thân nàng ấy giờ tuổi không nhỏ rồi, không có con ở nhà chồng thủy chung đứng không vững chân, bởi vậy cắn răng giữ đứa bé này lại, từ đó Nguyên Tú Châu giận dỗi với nàng, sau đó đối với nàng xa lạ đi rất nhiều, Cam Bách Hợp mười tháng mang thai sinh hạ một đứa con trai, Nguyên gia đã có người thừa kế, tất cả đều vui vẻ.
Có điều Cam Bách Hợp nghĩ đến Nguyên Tú Châu, trong lòng cảm thấy vô cùng thương tiếc nàng ta, bởi vậy thương yêu nàng ta hơn gấp bội. Đối với con trai mình Cam Bách Hợp quản giáo nghiêm khắc, từ nhỏ đã dạy cậu chiếu cố, bảo vệ tỷ tỷ, dưới sự dạy bảo của nàng. Tình cảm tỷ đệ giữa Nguyên Thế tử và Nguyên Tú Châu rất sâu, do Cam Bách Hợp đặt cả phần lớn tình thương của mẹ lên người Nguyên Tú Châu, lúc con trai dần dần lớn lên, nàng dần dần cũng có chút lơ là sự trưởng thành của con trai. Mỗi ngày nàng quan tâm là ăn, mặc, ở, đi lại của Nguyên Tú Châu, rất sợ không chăm sóc nàng ta chu toàn, về phía con trai khó tránh khỏi lại quan tâm ít đi, bởi vì thương Nguyên Tú Châu. Bản thân Cam Bách Hợp xuất giá sớm đã chịu không ít đau khổ, còn suýt nữa phá hủy thân thể, vì vậy đối với Nguyên Tú Châu nàng có sắp xếp của mình, lúc mười sáu tuổi mới giúp nàng ta nghị thân, đối tượng nghị thân chính là thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ cùng Nguyên Tú Châu, con trai thứ chín của Tam phẩm Đại tướng quân Thẩm gia.
Thẩm Cửu này võ công xuất chúng tướng mạo hơn người, tuổi cũng tương đương với Nguyên Tú Châu, chỉ là tính cách chưa định, thường xuyên gây chuyện thị phi. Cam Bách Hợp rất sợ sau khi con gái gả đi bị hắn ta làm cho tức giận, một mực gác lại hôn sự hai nhà, gác lại mãi đến khi Nguyên Tú Châu mười lăm tuổi, hai bên mới chính thức định thân.
Lúc đang bận rộn hôn sự của Nguyên Tú Châu, Nguyên Thế tử bởi vì bất mãn mẫu thân bất công, hơn nữa thiếu niên bây giờ đang mười tuổi là tuổi phản nghịch, đối với Cam Bách Hợp bắt đầu mở miệng chống đối. Mà cũng bắt đầu gây chuyện sinh sự ở bên ngoài.
Hôn sự của Nguyên Tú Châu và Thẩm Xuân Nghi định vào tháng mười năm sau, cũng không biết có phải Nguyên gia trong mệnh đã định trước có một kiếp hay không, tuy nói Nguyên gia nam đinh đông đảo, nhưng bởi vì nguyên nhân tướng môn thế gia, nam đinh sống thọ và chết tại nhà vô cùng ít ỏi, Định Uy hậu đương tuổi tráng niên thậm chí ngay cả hôn sự của con gái cũng không đợi được, cuối cùng vẫn rơi xuống kết cục chết trận sa trường. Vì nguyên nhân này, Nguyên Tú Châu cần giữ đạo hiếu ba năm, cửa hôn sự cũng là kéo dài đến sinh nhật mười tám tuổi của Nguyên Tú Châu, hai bên đều chậm trễ. Thẩm gia bởi vậy lại càng mấy lần bất mãn. Nhiều lần lúc mẫu thân Thẩm Xuân Nghi nhìn thấy Cam Bách Hợp đều châm chọc khiêu khích, Nguyên Tú Châu yêu Thẩm Xuân Nghi tận xương, Cam Bách Hợp dù là tính tình dữ dằn, nhưng mỗi lần bởi vì nguyên nhân này đều cố nhịn xuống.
Giữa hai nhà thân gia không có kết thành. Ngược lại lúc bởi vì nguyên nhân cửa hôn sự này kéo dài quá lâu mà sinh ra một chút khúc chiết, đúng lúc này một việc đã xảy ra. Định Uy hậu vừa chết. Con trai trưởng duy nhất của hắn Nguyên Thế tử tự nhiên vào lúc còn nhỏ tuổi mười bốn tuổi đã được Cam Bách Hợp thỉnh phong làm Hậu gia, tiểu tử này lúc thiếu niên mặc dù nhìn không tồi, nhưng hồi nhỏ được trưởng bối nuông chiều lớn lên, kể từ sau khi con trai chết đi, nhìn một cây mầm duy nhất con trai để lại này, lão thái quân Định Uy hậu đối với cháu trai lại càng chiều ghê gớm, tiểu Thế tử hồi đó vừa hận Cam Bách Hợp thiên vị Nguyên Tú Châu, bởi vậy càng lớn càng phản nghịch, cố ý làm không ít chuyện hoang đường muốn lôi kéo sự chú ý của mẫu thân.
Trong đám con cháu quần là áo lụa ngày ngày trêu gà chọc chó ở Đại Chu triều, đều nhất định có vị Định Uy hậu tuổi tí xíu này. Tai họa cậu gây ra thông thường không lớn, đều tính toán trong nhà có thể áp chế được xuống mới dám gây chuyện, bởi vậy rất nhiều người tuy nói không thích tính cách phô trương của cậu ta, nhưng rất nhiều người nhìn vào thân phận của cậu ta, đều không muốn so đo với cậu ta.
Nam đinh mấy đời Định Uy hậu Nguyên gia đều vì Hoàng đế Đại Chu triều mà chết, Thiên tử Đại Chu đối với người Nguyên gia rất là hậu đãi, nếu có người cáo trạng, hầu như đều tự gánh chịu hậu quả, bởi như vậy tân Định Uy hậu khó tránh khỏi lại càng có chút dương dương đắc ý, sau khi phụ thân mất ba năm, lúc mắt thấy cách thời gian tỷ tỷ Nguyên Tú Châu thành thân còn chưa tới hai tháng, khi cậu ta ra ngoài chơi đùa, bởi vì ca nữ hát rong mà nổi lên tranh chấp với người khác, vì tranh giành một hơi, cậu ta định cưỡng ép kéo ca nữ về phủ hát tiểu khúc cho mình nghe, hát xong mới cho phép đi, dưới sự căm phẫn ca nữ thề sống chết không theo, cũng nguyện dùng chết để bảo vệ khí tiết, bị người qua đường nhìn thấy, hai bên nổi lên tranh chấp, đối phương lỡ tay đánh chết con trai độc nhất của Cam Bách Hợp.
Trong thời gian hơn mười năm này, Cam Bách Hợp từng có cơ hội vô số lần mang thai sinh con, khai chi tán diệp cho Nguyên gia, nhưng nàng nghĩ đến tình cảnh hồi đó lúc sinh con trai Nguyên Tú Châu không thân thiết với mình, mỗi lần nhớ tới đều đau lòng như cắt, bởi vậy về sau cơ hồ đều tự uống thuốc tránh thai, chính vì chuyện này, mẹ chồng vô cùng không thông cảm cho nàng, cuộc sống của nàng ở trong phủ Định Uy hậu khổ sở vô cùng, bây giờ con trai độc nhất vừa chết, Định Uy hậu phủ liền tương đương với đoạn tuyệt truyền thừa, lúc lão phu nhân biết được chuyện này, ngất xỉu ngay tại chỗ, sau khi Cam Bách Hợp biết được tin dữ, cũng thật lâu không hồi thần trở lại.
Người đánh chết con trai độc nhất của Cam Bách Hợp không phải ai khác, chính là Thẩm gia Cửu lang Thẩm Xuân Nghi, tân cô gia Nguyên Tú Châu sắp gả qua, tin tức truyền về Nguyên gia, Cam Bách Hợp cho dù thương Nguyên Tú Châu hơn nữa, cũng không nhịn được, nàng cùng mẹ chồng mặc triều phục tiến cung cầu Hoàng thượng Hoàng hậu làm chủ, hai bên kết thân không thành ngược lại kết thành thù, Thẩm gia biết được Thẩm Xuân Nghi gây ra một trận họa lớn như vậy, đều giật mình vô cùng, Thẩm Xuân Nghi luôn to gan lớn mật gây chuyện sinh sự, nhưng con trai hư hơn nữa cũng là mình sinh, Thẩm mẫu đâu nhẫn tâm nhìn con trai chết, Thẩm Xuân Nghi không có công danh trên người, lúc này giết chính là Hậu gia triều đình sắc phong chính thức, theo như luật lệ Đại Chu, tội này đáng chém.
Vì bảo vệ một mạng của con trai, Thẩm mẫu thả con trai rời đi trong đêm, Thánh thượng giáng tội xuống, Thẩm Xuân Nghi đã chạy trốn ở bên ngoài từ lâu, Thẩm gia vì vậy mà chọc giận Thiên tử Đại Chu, bị rơi xuống đại lao.
Lúc Nguyên Tú Châu biết được chuyện này, cực kỳ hoảng sợ, nàng ta biết phụ thân thúc bá của mình vì Đại Chu mà chết, bây giờ Thẩm gia chỉ để lại một cây mầm duy nhất là đệ đệ, hiện tại lại bị vị hôn phu Thẩm Xuân Nghi đánh chết, Hoàng đế vì cho Nguyên gia một câu trả lời thỏa đáng, tất nhiên sẽ bắt vị hôn phu hỏi tội, sao nàng ta có thể trơ mắt nhìn người Thẩm gia chết? Nếu như người Thẩm gia thật bởi vì Nguyên gia mà chết, sau này Thẩm Xuân Nghi nhất định không tha thứ cho nàng ta, mà Hoàng đế nếu không muốn để cho con cháu công thần thất vọng đau khổ, Thẩm gia nhất định không thể không xui xẻo, khả năng xoay chuyển duy nhất của chuyện này, chính là ở trên người Cam Bách Hợp.
Chỉ có người Nguyên gia chủ động đi cầu chỉ bỏ qua cho người Thẩm gia, có lẽ Hoàng đế sẽ nể tình Nguyên gia, bỏ qua cho Thẩm gia, Cam Bách Hợp luôn thương nàng ta tận xương, tất nhiên sẽ đáp ứng yêu cầu của mình, đệ đệ dĩ vãng mặc dù cũng bị Cam Bách Hợp dạy bảo thương yêu nàng ta tôn trọng nàng ta, nhưng dù sao người đã chết rồi, người chết không thể sống lại, dù là báo thù thì có thể thế nào? Nàng ta cầu khẩn Cam Bách Hợp bỏ qua cho Thẩm Xuân nghi, bỏ qua cho người Thẩm gia, lúc đầu Cam Bách Hợp nghe được yêu cầu này của nàng ta, khiếp sợ vô cùng, nàng có chút không dám tin tưởng đây là con gái mình yêu thương nhiều năm, xem như con ruột, nàng vì Nguyên Tú Châu chịu gả cho tỷ phu, tức chết thanh danh tỷ tỷ, bên ngoài loại người nào nói nàng cũng có, nàng tình nguyện trở thành kế thất, vì Nguyên Tú Châu chỉ được một đứa con trai, hôm nay con trai bị người đánh chết, Nguyên Tú Châu lại bảo nàng đi xin tha cho kẻ thù!
Lúc đầu Cam Bách Hợp cự tuyệt yêu cầu của Nguyên Tú Châu, chỉ là Nguyên Tú Châu lấy cái chết bức bách, dù sao cũng là đứa con gái mình nuôi từ nhỏ đến lớn, Đại Cam thị ban đầu trừ có ân sinh với Nguyên Tú Châu, từ lúc Nguyên Tú Châu sinh ra đến lúc lên, cơ hồ đều là Cam Bách Hợp một tay nuôi lớn, con trai chết rồi, sao nàng có thể nhẫn tâm nhìn con gái cũng chết? Bởi vậy vì con gái, Cam Bách Hợp nhịn xuống oán hận trong lòng, không thể làm gì tiến cung cầu tình.
Thẩm gia được thả ra, chỉ là thù hận giữa hai nhà lại đã kết xuống như vậy, lúc Thẩm Xuân Nghi chạy trốn ở bên người, gặp tiểu ca nữ hồi đó, hai người châu thai ám kết, nghe nói sau khi tình hình lắng lại, hai người về đến trong nhà, sự việc ầm ĩ thành như vậy, Nguyên Tú Châu vốn không thích hợp lại gả đi Thẩm gia, nhưng nàng ta đối với Thẩm Xuân Nghi rễ tình cắm sâu, vô luận Cam Bách Hợp khuyên nhủ như thế nào cũng không chịu nghe, cuối cùng hết cách, Cam Bách Hợp chỉ đành phải kệ nàng ta đi.
Bởi vì là con dâu tự mình sống chết cầu gả tới, hơn nữa lúc trước bởi vì đệ đệ của nàng ta, người Thẩm gia còn suýt nữa đều rơi xuống đại lao, cho nên Thẩm gia đối với Nguyên Tú Châu cực kỳ không tôn trọng, nàng ta lại nhận tiểu ca nữ làm tỷ tỷ, khắp nơi hầu hạ mẹ chồng, thậm chí có lần nào đó mẹ chồng ức hiếp xỉ nhục nàng ta, đuổi nàng ta về nhà mẹ đẻ, thân thể nàng ta từ lâu đã bị người Thẩm gia làm hại thiếu hụt, lúc ấy nàng ta đẻ non, suýt nữa mạng cũng đi hơn nửa, Cam Bách Hợp cố nén lửa giận trong lòng trị liệu cho nàng ta, cũng tìm Thẩm gia tính sổ, cuối cùng lại bị Nguyên Tú Châu oán trách.
Sau khi Nguyên Tú Châu khỏi bệnh vẫn muốn về Thẩm gia, chỉ là Thẩm gia lại chằng hề tiếp đãi nàng ta, mẫu thân Thẩm Xuân Nghi bị bệnh truyền nhiễm, Nguyên Tú Châu vụng trộm tiến lên hầu hạ, thân thể của bản thân nàng ta vốn đã suy yếu, rất dễ dàng đã bị lây bệnh, Cam Bách Hợp không rõ nội tình, lúc chăm sóc nàng ta cũng bị lây nhiễm, rất nhanh Nguyên gia đều bị lây loại bệnh này, cuối cùng bị cưỡng chế đuổi ra khỏi kinh, mà Nguyên Tú Châu cũng nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ của Cam Bách Hợp mà bệnh thể khỏi hẳn, sau khi nàng ta khỏi bệnh không quan tâm Cam Bách Hợp, trái lại đi chăm sóc mẹ chồng mình trước, Thẩm mẫu bởi vậy cảm động, đúng với cô con dâu này nhìn bằng con mắt khác, không như trước đây luôn ức hiếp xỉ nhục nàng ta nữa, Nguyên gia bởi vì bị lây bệnh, rất nhanh đã diệt vong, Nguyên Tú Châu và người Thẩm gia thì là sinh sống cùng nhau hạnh phúc vui vẻ, nàng ta vì Nguyên gia đã chảy nước mắt hai ngày, Thánh thượng cảm niệm công lao của Nguyên gia, ban cho Nguyên Tú Châu chức vị Quận chúa, dân gian nghĩ đến đoạn tình cảm mẹ chồng nàng dâu cảm động đất trời này của nàng ta, nghĩ đến tình cảm cao thượng của Nguyên Tú Châu, mỗi người đều ca ngợi nàng ta không thôi.