Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh - Chương 45
- Nhà
- Tất cả truyện
- Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh
- Chương 45 - Oán hận của chính thế (8)
Đào Hồng tức giận bất bình nhìn Lâm phụ, sau đó lau nước mắt trên mặt,”Tiểu thư nhà ta bị người lừa, nàng là người bị hại mà..”
Bách Hợp thấy nha đầu này thì trong lòng liền khó chịu, thấy nàng nói xong mặt Lâm phụ hiện lên vẻ do dự, thì mở miệng đặt câu hỏi: “Coi như là phu quân ta lừa gạt đi, thế nhưng mà ngươi là một nha hoàn phải trung tâm hộ chủ chứ. Lúc phu quân ta cùng Lâm Xảo Tầm thành chuyện tốt thì ngươi ở nơi nào?” Bách Hợp vừa nói xong thì Đào Hồng đờ người ra :”Ta, ta…”
Nàng không nói lời nào còn may, lúc Lâm phụ đang lo lắng con gái thì thấy Bách Hợp hỏi câu hỏi rất có lý, trong lòng tức không nói ra lời.
“Bách tiểu thư nói đúng, lúc Xảo Tầm gặp chuyện không may thì ngươi ở đâu?”
Sao Đào Hồng có thể trả lời được, lúc ấy nàng thấy Lâm Xảo Tầm hơi ngưỡng mộ Tống công tử, cố tình muốn thành toàn tiểu thư cho nên mới tránh đi, nếu biết sớm về sau phát sinh nhiều chuyện như thế, Tống Tuấn lại có vợ con thì sao nàng có thể để cho hai người sống một phòng với nhau.
Lâm phụ thấy Đào Hồng không nói được thì trong lòng càng thêm phẫn nộ:” Đào Hồng, lúc ngươi bảy tuổi bị cha mẹ vứt bỏ, ta thấy ngươi đáng thương mới thu nhận ngươi, ngươi bảo hộ tiểu thư như thế sao?”
“Lão gia, ngài đừng có đứng ở bên Bách tiểu thư mà không để ý tới tình cảm cha con.” Đào Hồng vừa thốt ra chỉ thấy Lâm phụ tức đến mức mặt cứng ngắc, cả ngừơi run rẩy. thật ra khi nói xong những lời này thì Đào Hồng cũng cảm thấy trống rỗng, bất lực, nàng không cho rằng Lâm Xảo Tầm gặp chuyện không may có liên quan tới mình, lúc Bách Hợp vừa hỏi thì nàng liền á khẩu không trả lời được, trong lòng cũng hơi chột dạ, cắn môi không nói câu nào.
Lâm Xảo Tầm ngã nhào vào lòng Lâm mẫu, bất lực chảy nước mắt trong miệng lẩm bẩm nói: “Không liên quan tới Đào Hồng, là con gái sai.” Nàng nói đi nói lại mấy câu này khiến cho Đào Hồng cảm động che miệng khóc theo.
Nhớ lại tình tiết trong truyện thì Bách Hợp biết chủ tớ này thân như tỷ muội, lúc này thấy hai người ôm tội vào mình thì nàng cũng không bất ngờ gì, chỉ hơi mất bình tĩnh phất tay nói.
“Được rồi, các người muốn khóc thì đợi lúc trở về biệt trang thì khóc sau, Lâm Xảo Tầm, ngươi mang cốt nhục của phu quân ta, con cháu Tống gia không thể lưu lạc bên ngoài, nếu ngươi muốn đổi phu quân thì hãy để con lại ở Tống gia.
Bách Hợp nói xong khiến cho sắc mặt Lâm Xảo Tầm thay đổi, cả người run run như lá rụng trong gió, ôm bụng quật cường nói: “Không, không, tuyệt đối con của ta không thể rời khỏi ta.”
“Không rời khỏi ngươi cũng được, ta nguyện ý thay Tống Tuấn làm chủ, nạp ngươi vào cửa.”
Bách Hợp mặt không biểu tình nói một câu khiến cho Lâm Xảo Tầm khóc đến mức không thở nổi, lắc đầu nói: “Không, ta không làm thiếp…”
Thấy tình cảnh này thì Bách phụ tức giận đến xanh mặt, Tần thị vỗ mạnh vào ghế nhỏ nghiêm nghị quát: “Hoang đường, nữ nhi của ta rộng lượng nạp ngươi vào cửa, thế mà ngươi còn không cảm kích, không muốn làm thiếp chẳng lẽ ngươi còn muốn làm chính thất hay sao? Lâm gia các ngươi định lừa hôn hả, nếu ngươi còn không biết đúng sai thì ngươi có tin ta cáo các ngươi lên công đường hay không?”
Vừa mới Lâm phụ còn muốn cáo ngự trạng giờ ngược lại Bách gia lại không buông tha, Lâm phụ hết sức khó xử.
“Bách huynh, cái này, do tiểu nữ không hiểu chuyên, Lâm mỗ không rõ chuyện…” Ông vốn là người vô cùng kiên cường, hôm nay bị con gái bức thành bộ dạng xấu hổ này, nếu không phải là mình đuối lý trước sao ông sẽ xin lỗi chứ, lúc này bất đắc dĩ hạ mình, Bách phụ cũng tức giận không muốn nói chuyện.
“Lâm lão gia đã biết chuyện thì nên khuyên nhủ con gái, đã là người của Tống gia ta, tuy ta không thích cách làm người của Lâm cô nương, có điều phu quân ta lại vô cùng thích nàng nên mới an trí nàng tại biệt viện, sau này cơm áo không lo.” Bách Hợp vừa nói xong thì Đào Hồng không nhịn được mà nói: “Tiểu thư nhà ta xuất thân cao quý, sao cần Tống gia các ngươi chứ, Tống Tuấn không phải là người, lừa gạt thân thể tiểu thư nhà ta…”
Trước mặt mọi người mà nói ra những lời bênh vực kẻ yếu thay Lâm Xảo Tầm… Lâm Xảo Tầm nghe ra bi thương trong đó còn Lâm phu nghe thấy thì sắc mặt đỏ bừng, quát lên: “Ngươi im miệng cho ta.”
Bách Hợp vui vẻ trong lòng, đảo mắt vòng vòng:” Gia giáo Lâm gia thật tốt a.”
Nói khiến cho Lâm phụ tức đến đỏ mặt, không kìm được lên tát vào mặt Đào Hồng một cái.
Đã xảy ra chuyện như thế rồi mặc dù vợ chồng Bách gia cũng tức giận, cũng bất chấp nhi tử cản trở, đuổi Lâm gia ra khỏi nhà, Bách Hợp cũng không cho Lâm gia cơ hội nói chuyện, trực tiếp sai người mang họ lên xe đi đến biệt viện.
Sau hai ngày thì Bách Hợp nghe thấy Đào Hồng trốn khỏi biệt viện thì trong lòng Bách Hợp biết rõ chỉ cần Lâm Xảo Tầm vẫn ở biệt viện thì sớm muộn Đào Hồng sẽ xuất hiện, Bách Hợp đoán chắc Đào Hồng đi tìm Phật sống Tế Thế hỗ trợ, bởi vậy sai người nhìn chằm chằm chùa miếu, không đến nửa ngày quả nhiên có hạ nhân hồi báo, có một hòa thượng ăn mặc rách rưới đi tới Tống gia muốn bái phỏng nàng.
Trong lòng Bách Hợp đã sớm chuẩn bị, cái thế giới này dù có yêu có ma thì có hòa thượng thần tiên, nguyên chủ chết cũng có phần của Tế Thế, nàng không hề sợ nếu Tế Thế đã xưng là người cứu thế, hiện này nàng không có hại người lại càng không làm điều ác trái lương tâm, bởi vậy cho dù Tế Thế tìm đến tận cửa thì nàng vẫn cứ bình tĩnh sai người mang hòa thượng đến.
Nàng đã thấy hình tượng Tế Thế trong tình tiết câu chuyện, bởi thế lúc này thấy người nam nhân dung mạo bình thường, dang người trung đẳng thậm chí thoạt nhìn có vài phần hương vị phong trần thì nàng cũng không có giật mình mà sai người châm trà, nhẹ gật đầu với Tế Thế:”Đại sư đến nhà bái phỏng không biết có chuyện gì quan trọng?”
Tế Thế nhìn nàng một cái, ánh mắt nghi hoặc:”Mấy hôm không thấy nữ thí chủ, hình như thay đổi cả người, lệ khí trên người cũng tiêu tan nhiều.”
Chỉ dựa vào những từ này thì Bách Hợp có thể đoán được trước kia Tế Thế đã gặp nàng, nói thật nàng cũng không có thiện cảm gì với phật sống Tế Thế này, hắn đã có thủ đoạn thông thiên, đã có thể cứu khổ cứu nạn, lại có thể tính ra nghiệt duyện Lâm Xảo Tầm và Tống Tuấn, biết rõ Bách Hợp có khả năng hại người, vì sao lúc Lâm phụ Lâm mẫu trúng độc thì hắn không đưa tay ra giúp?
Đã có pháp lực thông thiên lại có thể dựa gió đáp mây bay, lúc Lâm Xảo Tầm trúng độc mất thai bị Bách Hợp ám toán thì hắn lại giúp đỡ Lâm Xảo Tầm, đã có thể cứu được một người vì sao lại không tiễn phật tiễn tới tây phương, cứu người cứu cho trót.