Gió Tan Lời Thề - Chương 5
22
Khi Giang Châu Việt xách theo một đống túi lớn túi nhỏ chặn tầng—
Anh còn hỏi vì điện thoại của
Từ khi Thẩm Quân Hoài mượn số của gọi cho hai lần liền tự động xếp số đó danh sách của Thẩm Quân Hoài
Tôi từng nghĩ đến việc sẽ duy trì liên hệ với Thẩm Quân Hoài bất cứ hình thức nào
Những ký ức đã khó khăn lắm mới nguôi ngoai còn đủ sức cũng chẳng dũng khí để đầu nữa
Giang Châu Việt nhét đống đồ tay lẽ sợ từ chối nên luôn miệng :
“Ngàn vạn lần đừng ngốc nghếch mà cần Em cứ coi như đây là sự bù đắp của ”
“Mạnh Lâm Thanh lời xin của đã muộn ba năm Cái gì đáng nhận thì cứ nhận ”
Tôi hiểu hai đàn ông lấy thời gian và sức lực để mua nhiều đồ như
Tôi ôm trong lòng ngón tay móc lấy mấy cái túi ngay cả chân cũng ít
Tôi về phía chiếc xe đậu lưng Giang Châu Việt
Thẩm Quân Hoài cũng mất hứng thú với mọi thứ
Chiếc xe —
Anh đã lái lâu thậm chí là chiếc mà từng mua cùng nhiều năm
Người ghế phụ đã thay hết lượt đến lượt khác
chủ nhân thì vẫn còn đó
Chiếc xe cũng vẫn còn đó
Tôi hỏi Giang Châu Việt:
“Anh ở xe ”
Anh gật đầu tiếp tục khuyên :
“Đừng để ý đến em cứ nhanh chóng mang đồ lên nhà ”
“Cái nào thích thì giữ cái nào thích thì đem bán lấy tiền”
Tôi nhúc nhích
Mà bảo Giang Châu Việt gọi Thẩm Quân Hoài xuống đây
Tôi luôn tin rằng câu năm đó của hiệu lực lâu dài—
“Tiến gần sẽ chết”
Vậy nên dù chuyện cần với cũng chỉ thể để tự tiến gần
Có lẽ vì từ chối quá nhiều lần nên lúc xuống xe gương mặt tràn đầy nghi hoặc
Tôi xếp chồng đống đồ đó thành một ngọn núi nhỏ chắn giữa và
Anh gọi :
“Mạnh Lâm Thanh ”
“Không thích Vậy để mua cái khác”
23
Khi cùng vượt qua những ngày tháng gian khó Thẩm Quân Hoài từng —
Một ngày nào đó sẽ dùng núi vàng núi bạc để nâng niu
Chỉ là khi quá mạnh mẽ sợ khác sống dựa
Thế nên kiên quyết chịu nghỉ việc
Cũng đồng ý đến công ty của làm
Những năm tháng đó sự nghiệp của ngày một thăng tiến còn lương của cũng dần dần tăng lên
Có thể mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió
ngay cả những ngày tháng như thế cũng lúc trở nên nhàm chán
Tôi tìm thấy lý do bỏ rơi ở mạng
“Uống quá nhiều nước chanh đến khi nếm thử nước lọc cảm thấy ngạc nhiên”
Trước đây luôn canh cánh trong lòng về sự thay lòng đột ngột của
khi câu đột nhiên buông bỏ
Thế giới rộng lớn như chuyện như thế biết bao nhiêu
Lý do chia tay hàng vạn kiểu khác —
Chỉ là may chia tay vì một lý do như thế mà thôi
Thời gian đã trôi qua lâu như
Trong mắt thậm chí đã trở thành “cựu cựu cựu yêu”
Lẽ giữa chúng nên còn bất kỳ vướng mắc nào nữa
Tôi biết giờ đây đối xử với là vì áy náy vì vẫn còn yêu
Tôi chỉ biết rằng—
Người từng yêu vẫn còn tồn tại trong ý thức của
Nếu vụ tai nạn
Anh vẫn sẽ coi như một xa lạ
Tôi cũng hiểu số phận sắp đặt một màn “bừng tỉnh” để làm gì
Có lẽ—
Chỉ là để cũng thể cảm nhận một chút những gì từng chịu đựng
Cảm nhận xem—
Khi còn yêu nhưng đối phương thì đã yêu nữa rốt cuộc cảm giác thế nào
Số phận đã sắp xếp như tự nhiên lý do của nó
quan tâm
Cũng hiểu
Tôi chỉ tin rằng—
Sớm muộn gì phiên bản lạnh lùng của vẫn sẽ đánh bại phiên bản áy náy hiện tại
Trong vòng luân hồi mãi mãi là bỏ rơi
Sau khi đã mất thân phận hợp lý thậm chí thể nghĩ lý do nào để khuyên rời
Bởi vì vốn dĩ bao giờ lời
Chỉ làm theo cảm xúc của chính
Cảm xúc đó bảo rằng chán —
Thế là thể thốt những lời lạnh lùng một cách nhẹ nhàng
Bây giờ cảm xúc đó bảo rằng nối quan hệ với —
Thế là bắt đầu đối xử với giống như
Tôi nghĩ một lúc—
Rồi quyết định lấy gậy ông đập lưng ông
Năm đó chỉ với mấy câu của đã đẩy khỏi thế giới của
Bây giờ sẽ thử dùng cách của —
Xem xem tác dụng với
“Thẩm Quân Hoài bận thời gian chơi cái trò tái hợp với ”
Tôi vẫy tay gọi Giang Châu Việt đến
“Anh bảo một đoạn video cam kết sẽ bao giờ làm phiền nữa
Nếu lần sẽ báo cảnh sát”
Cả sững
24
Mối quan hệ giữa và đối tượng xem mắt tiến triển một cách bất ngờ thuận lợi
Anh nhiều ưu điểm—
Đều chạm đúng những gì mong
Lần tiếp theo hẹn ngoài—
Anh tặng một bó hoa hồng
Rồi nhẹ giọng hỏi :
“Mạnh Lâm Thanh chúng nên thử hẹn hò ”
Tôi nhận lấy bó hoa đúng lúc đó bước ngang qua lối
Tôi nghiêng khẽ rúc trong vòng tay của đối tượng xem mắt
Thẩm Quân Hoài vội vã bước qua cùng dòng
Vạt váy nhẹ nhàng lướt qua ống quần
Anh sững một giây—
Cúi đầu thoáng qua
Sau đó nhanh chóng rảo bước rời
Chỉ là một khoảnh khắc lướt qua—
Mà cũng chính là lần từ biệt cùng
25
Những lần hẹn hò với Thẩm Quân Hoài—
Tôi luôn thích mặc váy
Anh cao lớn mỗi khi dắt chạy con đường rộng—
Luôn khiến cảm giác như bản thân đang theo đuổi một điều gì đó xa vời
Hôm gió lớn
Vạt váy bay theo gió thoáng lướt qua ống quần
Năm đó đã :
“Mạnh Lâm Thanh chờ cưới em”
Thì đó chính là thời gian mà thật sự cưới nhất
khi năm trôi qua—
Anh từng nghĩ đến việc sẽ cưới một lần nào nữa
— Hoàn —
Ngoại truyện
Khi nhận cuộc gọi từ Giang Châu Việt mới biết công ty của Thẩm Quân Hoài đang gặp khó khăn
Anh do dự với :
“Anh cũng biết nên gọi cuộc điện thoại
Thẩm Quân Hoài bảo đừng làm phiền em”
“Mạnh Lâm Thanh quyết định là ở em
Dù giúp bọn đều thể chấp nhận”
Có một năm Thẩm Quân Hoài từng gặp rắc rối khi đàm phán một hợp đồng lớn
Tôi giỏi xã giao bàn rượu nên chỉ thể bắt đầu từ gia đình của đối tác
Có lẽ là do thời điểm trùng hợp
Khi đó vợ của đối tác ngã và điều trị trong bệnh viện
Cứ cách vài ngày mua chút đồ đến thăm bà
Sau đó để thể hiện thành ý thậm chí còn xin nghỉ phép một thời gian để chăm sóc bà
Không thể mạnh miệng rằng thấy mệt—
Chỉ thể rằng khi để giúp Thẩm Quân Hoài giải quyết vấn đề chuyện gì cũng sẵn sàng làm
Ngày bà xuất viện bà gì—
Chỉ bảo gọi điện để gọi Thẩm Quân Hoài đến gặp bà
Bà :
“Cậu Thẩm một vợ như đúng là phúc phần của ”
Tối hôm đó Thẩm Quân Hoài nhận hợp đồng
Ngày vợ của đối tác bay nước ngoài còn đến tiễn bà
Bà nắm tay dặn dò:
“Khi nào hai đứa kết hôn nhớ báo tin cho Ta nhất định sẽ về”
Kết quả—
Tin tức đó bao giờ gửi
Vài ngày bà trở về nước
Bà hẹn gặp Thẩm Quân Hoài
Tôi mặt ở đó
Nghe khi bà hỏi về biết rằng chúng đã chia tay từ lâu bà tức giận đến mức đập vỡ một cái cốc
Bà vẫn là con thẳng thắn dứt khoát như xưa—
“Xem Thẩm phúc phận ”
Sau đó Thẩm Quân Hoài nhận thông báo chấm dứt hợp đồng
Những hợp đồng đó chính là nguồn tài chính chính yếu của công ty
Việc hủy hợp đồng khác gì đẩy công ty đến bờ vực phá sản
Thẩm Quân Hoài đã nhiều lần đến tìm bà
cuối cùng—
Chỉ nhận một câu trả lời:
“Cậu bảo Mạnh Lâm Thanh đến tìm chuyện”
Tất cả hành động của đều dừng tại bước
Đây cũng là lý do Giang Châu Việt gọi điện cho
Anh hy vọng thể giúp đỡ Thẩm Quân Hoài
Cũng cảm thấy từ đầu đến cuối đã nợ quá nhiều
Nếu giúp cũng là điều hợp lý
Nghe Giang Châu Việt nhắc chuyện cũ mới nhớ nó đã từng xảy
Những năm tháng trốn chạy vội vàng đến mức chẳng kịp mang theo thứ gì—
Chỉ chạy trốn khỏi tất cả
Vậy nên đã bỏ tất cả quá khứ dù
Mà quá khứ —
Nay vẫy tay với rằng:
“Hãy về phía đừng đầu ”
Vì —
Tôi đã gọi cho bà
Tôi xưa nay vẫn luôn ích kỷ như thế
Khi yêu—
Tôi sẵn sàng dốc hết mọi thứ để trao cho
khi còn yêu nữa—
Sống chết của còn liên quan gì đến
Những cơn gió của thời gian—
Dường như đã thổi tan những lời hứa hẹn của dành cho
cũng vẻ như—
Nó thổi quá chậm mất một thời gian dài mới thể đưa khỏi những tháng năm
Cuối cùng—
Tôi đã thể dễ dàng một câu:
“Tôi yêu nữa”
—Kết thúc —