Gió Tan Lời Thề - Chương 3
11
Chủ nhân thực sự của chiếc nhẫn xuất hiện phần muộn màng
Hôm đó trong quán cà phê vị trí sát cửa sổ
Thẩm Quân Hoài bên đường
Anh dùng tất cả thời gian rảnh của chỉ để đuổi theo bóng dáng
Giang Châu Việt nhắn tin hỏi:
[Thẩm Quân Hoài đến tìm nữa ]
Tôi ngước mắt ngoài trông thấy một phụ nữ với mái tóc dài khẽ vỗ lên lưng Thẩm Quân Hoài đó nở nụ gì đó với
Tôi hỏi Giang Châu Việt:
“Sau đã quen cô gái nào khác ”
“Có vẻ như cô đã xuất hiện ”
Tôi chạm mắt với ánh hoang mang bối rối của Thẩm Quân Hoài
Như thể đang hỏi :
“Mạnh Lâm Thanh chuyện là ”
Tôi đã rời khỏi thế giới của Thẩm Quân Hoài từ lâu
Cũng giống như từng từng chút một thông qua những gì để mà biết về cuộc sống của
là ngoài cuộc
Còn là kẻ trong cuộc
Một lần nữa chính những gì đã để đánh gục
Anh bất ngờ bỏ chạy để con gái xinh phía
12
Nửa đêm gọi điện cho chỉ để một câu:
“Mạnh Lâm Thanh sẽ chia tay cô ”
Tôi nhạt đáp :
“Thẩm Quân Hoài thể thay thế con của ba năm ”
Anh cứng giọng phản bác :
“Anh cũng thể thay thế ”
“Anh thể nào yêu khác”
Tôi im lặng một lúc đó :
“ cô chính là mà đã yêu”
“Ký ức của chỉ dừng ở quá khứ nhưng tương lai của cô ”
Anh bật khẩn thiết cầu xin :
“Mạnh Lâm Thanh đừng hành hạ như ”
Anh ước gì thể xé rách chính thành hai
Bây giờ yêu
Lẽ thể thoải mái ôm lòng chứ chỉ thể từ xa cầu xin
con của để quá nhiều thứ mà thể chấp nhận
Anh thể chấp nhận việc đã thay lòng
Càng thể chấp nhận rằng đã từng yêu một khác
Anh rằng đây là một sự giày vò
những dày vò cũng đã từng chịu đựng
Chỉ khác là cả và đều đã bước khỏi đoạn tình cảm thuộc về riêng chúng
Còn vẫn thuộc về quá khứ
Một mắc kẹt trong quá khứ
Như thể đây là một lời tiên tri cho kết cục cuối cùng—
Rõ ràng là yêu nhưng vẫn thể tránh khỏi việc chia xa
sẽ bao giờ quá khứ
Chỉ thể một đau khổ trong ký ức
13
Lần đầu tiên vì Thẩm Quân Hoài một phụ nữ khác hẹn gặp
Vừa thấy ánh mắt cô đã đầy vẻ dò xét
Tôi đã từng tưởng tượng về cảnh tượng
Khi Thẩm Quân Hoài lần đầu tiên rằng cưới đã tìm điều tra
Lúc đó cũng nghĩ—
Khi tìm phụ nữ sẽ lấy tư cách chính thất để áp chế cô đánh giá cô
sự chán ghét của Thẩm Quân Hoài chẳng liên quan gì đến khác
Chỉ là tình yêu đã năm tháng mài mòn đến cạn kiệt
Tôi từng cơ hội thực hiện những tưởng tượng của
bây giờ vì là vị trí đánh giá
Thật nực
Tôi nghĩ rằng điều gì hổ
Đối diện với ánh của cô cũng thản nhiên quan sát
Đột nhiên cô
Nhẹ nhàng lắc đầu như một lời xin :
“Tôi và Thẩm Quân Hoài đã chia tay từ lâu Tôi chỉ tò mò—rốt cuộc là như thế nào mà khiến yêu sâu đậm từ quá khứ đến tận bây giờ”
Rồi cô hỏi :
“Cô định ở bên Thẩm Quân Hoài ”
Trong cuộc gặp mặt cô là mang mục đích rõ ràng nhất
Cô yêu Thẩm Quân Hoài nên tìm đến để xem liệu còn cơ hội với
Tôi lắc đầu
“Không”
“Tiến gần thêm lần nữa sẽ chết”
14
Tôi biết Thẩm Quân Hoài đã thấy và phụ nữ đó cùng từ lúc nào
Có lẽ vì thế mà mới màng đến thể diện của cô ngay mặt mà giải thích với cố hết sức phủi sạch quan hệ
“Mạnh Lâm Thanh giữa và cô gì cả Chúng đã chia tay từ lâu ”
“Cô dối đấy em đừng tin”
Người phụ nữ khẽ nhưng nụ đầy cay đắng
Vậy mà cô vẫn thể lên tiếng giúp :
“Cô xem khi yêu một thật sự đáng ngưỡng mộ đúng ”
Thẩm Quân Hoài lạnh nhạt yêu cầu cô rời
Khoảnh khắc đó biểu cảm gương mặt khiến ngỡ rằng đã khôi phục trí nhớ
ngay khi ánh mắt hướng về sự lạnh lùng biến mất
Sợ tin còn gọi điện cho Giang Châu Việt bảo đến giải thích giúp
Trong mối tình chỉ hai biết rõ mọi chuyện—
Một là nữ chính một là Giang Châu Việt
Tôi rằng đã biết hết
tin
Cố chấp để Giang Châu Việt lặp một lần nữa
Anh quá dựng thế giới mà chính tay đã phá hủy
Sau khi giải thích xong Giang Châu Việt vẫn thay một câu xin
“Mạnh Lâm Thanh làm phiền nhiều lần như thực sự xin ”
Đến cả Giang Châu Việt cũng hiểu—
Dù bây giờ cố gắng bao nhiêu cũng thể bù đắp những tổn thương mà đã gây cho
chính hiểu
Dù thế nào nữa—
Chúng cũng thể quá khứ
15
Lần khi xem mắt gọi đến hẹn gặp mặt—
Tôi liền bỏ mặc Thẩm Quân Hoài chạy về phía trạm xe buýt
Anh đuổi theo vài bước hỏi :
“Mạnh Lâm Thanh em định ”
Tôi chỉ về phía —
Bất kỳ nơi nào cũng là nơi cách xa
“Thẩm Quân Hoài ở quá khứ là Còn sẽ chạy về phía tương lai hạnh phúc của ”
Tôi nhanh chóng bước lên xe buýt còn cuối cùng cũng đuổi theo kịp
Sau khi gọi món xong mới phát hiện Thẩm Quân Hoài đang cách quán xa
Rõ ràng cách xa mà thể ngay lập tức hàng vạn suy nghĩ trong ánh mắt
Lần đầu tiên thật sự thấu hiểu dáng vẻ nghiêm nghị năm đó của Giang Châu Việt
Nỗi buồn mà chúng vô thức để lộ—
Dễ dàng khác thấu
Người đàn ông đối diện lên tiếng:
“Bạn của cô Có cần gọi cùng ”
Tôi suy nghĩ lâu nhưng biết định nghĩa mối quan hệ giữa và Thẩm Quân Hoài như thế nào
Không thể là chia tay trong hòa bình cũng còn liên quan
Bây giờ tình yêu đã cạn mà hận cũng chẳng còn
Thậm chí đôi lúc còn hối hận vì đã gặp những năm tháng thanh xuân
Cùng trưởng thành—
Rồi chính chán ghét lý do
Tôi đáp:
“Không quen biết vì đó lâu đến ”
Bữa cơm kéo dài bao lâu cũng ngoài đó bấy lâu
Người đến chỉ —
Vẫn nguyên một chỗ
Năm đó cũng từng như
Trong khi ở trong phòng
Chỉ là khi hề nhận
Người phát hiện đầu tiên là Giang Châu Việt
Sau đó mới nhíu mày bước gặp
Năm đó —
“Hành động gọi là dây dưa”
Vậy mà bây giờ chính cũng đang làm điều y hệt như
16
Tôi thích con đường dài phía cửa nhà
Người đến như thể cuộc đời cũng ngừng bắt đầu từ đầu
Tôi đã từng một con đường đó
Sau Thẩm Quân Hoài từng cùng
Rồi cuối cùng nó trở thành con đường mà chỉ bước tiếp
Giờ đây vẫn đang về phía —
Còn theo sát phía dẫm lên bóng
Sau một hồi im lặng đột nhiên mở miệng hỏi:
“Hôm nay thế nào”
Tôi đã còn dám dễ dàng đánh giá một con là
Dù khi mới gặp chút rung động—
thời gian dài đằng đẵng ai cũng sẽ lúc thấy chán ghét
Giống như và
Tôi gật đầu coi như khẳng định về đối tượng xem mắt hôm nay
“Ấn tượng tệ thể tiếp tục tìm hiểu”
Trước đây cũng đã từng nhiều như
cứ chuyện một thời gian tất cả kết thúc trong lặng lẽ
Anh :
“Mạnh Lâm Thanh lẽ cũng nên tận mắt chứng kiến ngày em ai đó mang đến hạnh phúc”
“Thật đúng là thế sự vô thường”
Tôi đầu
Anh dừng bước theo
Trước mặt chính là cổng khu chung cư
Anh :
“Anh về ”
Bước chân vội vã như thể trốn chạy
Tôi gọi :
“Thẩm Quân Hoài đã khôi phục trí nhớ đúng ”
Nếu —
Tôi thể nghĩ lý do nào khiến thể thản nhiên chuyện về một đàn ông khác như
“Là khi nào thì nhớ ”
Anh khựng
Bóng tối phủ lên khuôn mặt khi
“Lúc chờ em cảm thấy quen thuộc”
“Rồi đột nhiên chút báo tất cả đều ùa về”
Anh :
“Mạnh Lâm Thanh lẽ đã muộn…”
“ vẫn với em một câu”
“Xin ”