Giới thiệu truyện
Giang Hòa
Tôi làm nghề vẽ minh họa tự do đã tám năm.
Hôm đó, một khách hàng gửi tôi bức ảnh tình tứ của cô ấy và bạn trai.
【Nghe nói chị vẽ chân dung rất đẹp, vậy chị giúp em vẽ lại tấm hình em chụp với bạn trai được không ạ?】
【Chị nhớ vẽ thêm cây thông Noel cạnh bọn em nhé, vì Giáng Sinh cũng là kỷ niệm ba năm yêu nhau của tụi em. Em muốn dùng tranh đó làm quà tặng anh ấy.】
Tôi mở ảnh ra — người đàn ông trong hình cười tươi đến tận mang tai.
Nếu không nhờ bức ảnh này, tôi sẽ chẳng bao giờ ngờ được…
Người vẫn luôn lạnh lùng, kiệm lời, điềm đạm trước mặt tôi, khi ở bên người khác lại có thể rạng rỡ, hạnh phúc đến vậy.
Tôi không đổi sắc mặt, chỉ trả lời đúng một chữ: “Đã nhận.”
Sau đó cắm cúi thức trắng đêm hoàn thành bản vẽ.
Khi tranh hoàn thành, tôi đăng một bài viết trên tài khoản có cả triệu người theo dõi:
【Bạn trai yêu năm năm của tôi đã tìm được “mùa xuân thứ hai”, chúc hai bạn mãi hạnh phúc nhé~】
Thấy mọi người trong bình luận thắc mắc, tôi còn nhiệt tình giải thích:
【Thì anh nhà tôi lăng nhăng đó mà, nhưng tôi chọn tha thứ, ai biểu làm phụ nữ phải bao dung. Dù sao đàn ông cũng có mấy ai là không sai sót? “Lãng tử quay đầu” là điều đáng quý mà, tôi tin anh ấy sau này sẽ càng yêu tôi hơn~】
Dưới phần bình luận chỉ còn lại một chuỗi dấu hỏi: 【???】
Qua một đêm, bài đăng của tôi bị mắng lên thẳng hot search.