Gai Tường Cản Lối - Chương 2
5
Trung thu năm bữa tối Ôn Hoài Tự đến tìm rằng đã đặt riêng một nhã gian đưa ngắm trăng
Ta đè nén sự hân hoan trong lòng vui vẻ nhận lời
Tối nay giúp bách tính cả thành một màn thưởng nguyệt đặc sắc
Rượu qua ba tuần Ôn Hoài Tự đã chút mơ màng còn vẫn tỉnh táo như thường
Cũng may đã uống thuốc giải rượu từ
Nhân lúc dậy tiểu lặng lẽ rắc thuốc bột chén rượu của đó khẽ hiệu cho nha
Nha hiểu ý nhanh chóng lui xuống
Một lát Ôn Hoài Tự loạng choạng
Ta rót một ly rượu mời chăm chú nâng chén uống cạn
“Hic—”
Tiếng nấc rượu thật khiến hài lòng
Cùng lúc đó Diệp Bội Chi đang nha dẫn đến tửu lâu
Vì nha đã với nàng rằng và Ôn Hoài Tự đang cãi dữ dội
Lúc dược tính bắt đầu phát tác Ôn Hoài Tự kéo áo thở dốc ngừng
Ta canh đúng thời gian sai tiểu nhị đỡ xuống lầu lúc trông thấy xe ngựa của Diệp Bội Chi chạy đến
Ta cùng nha trao đổi một ánh mắt
Nha lập tức đỡ Diệp Bội Chi xuống xe
Ta thuận thế từ phía đẩy mạnh Ôn Hoài Tự một cái
Hắn loạng choạng bổ nhào về phía đè thẳng lên Diệp Bội Chi khiến nàng ngã dúi vách xe
Mùi hương Diệp Bội Chi như một ngòi lửa lập tức châm bùng cơn cuồng loạn của Ôn Hoài Tự
Ngay mặt bao ôm chặt Diệp Bội Chi cúi xuống hôn nàng ngấu nghiến
“Aaa—”
Diệp Bội Chi hét lên hoảng loạn
Ta và nha giả bộ kinh hãi nhưng yên nhúc nhích
Rồi cất giọng vang vọng khắp phố xá:
“Thám hoa lang Đó là đại tiểu thư Diệp gia Diệp Bội Chi đó Mau buông tay chứ~”
“Rẹt—”
Ngoại sam của Diệp Bội Chi Ôn Hoài Tự xé toạc lộ áo lót bên trong
Ôn Hoài Tự hôn mê mẩn lẩm bẩm:
“Thơm quá thơm quá…”
Diệp Bội Chi hoảng sợ đến mức ngất xỉu tại chỗ
Dân chúng vây quanh kẻ thầm vội che mắt trẻ nhỏ cũng kẻ hiếu kỳ hò reo giục Ôn Hoài Tự mau chóng hành động
Thấy màn kịch đã gần hạ màn liền hiệu cho nha tìm một cây gậy gỗ đánh ngất Ôn Hoài Tự
6
Diệp Bội Chi ở trong phủ náo loạn lóc đòi chết làm cả Diệp gia gà bay chó sủa ai yên
Nhân cơ hội đề nghị với phụ thân hủy bỏ hôn ước
“Yên Yên và thám hoa lang vốn là hữu duyên vô phận Nay chuyện đã lan truyền khắp nơi vì thanh danh của đại tỷ chi bằng để hai sớm thành thân ”
Cứ thế Diệp Bội Chi buộc gật đầu đồng ý hôn sự
Rất nhanh đến ngày nàng cùng Ôn Hoài Tự bái đường thành thân
Ta giữa yến tiệc hai họ quỳ lạy mà khỏi cảm khái
Kiếp khi bái đường trong lòng đã vui sướng biết bao
ngay cả một ngày tân hôn hạnh phúc cũng chẳng
Ta cúi đầu che giấu sát ý đang cuộn trào trong mắt
Chợt cảm giác một ánh chăm chú rơi lên
Ta khẽ ngẩng đầu quanh bốn phía nhưng thấy gì cả
Lúc một nha vô ý làm đổ rượu lên váy
Ta dậy lui ngoài thay y phục
Vừa bước phòng bỗng một cánh tay mạnh mẽ vòng qua kẹp chặt lấy từ phía
“Im lặng”
Một luồng hàn ý lạnh toát chạy dọc sống lưng
Ta cố nén nỗi sợ trong lòng thấp giọng hỏi:
“Ngươi là ai Muốn gì”
Người hừ lạnh một tiếng:
“Ta là biểu ca của Diệp Bội Chi Triệu Cát”
Thì là nhà mẹ đẻ của Triệu di nương
Ta thoáng thả lỏng giọng điệu bình tĩnh :
“Hôm nay là ngày vui của tỷ tỷ khách đến đều là thượng khách Ngươi điều gì bất mãn cứ thẳng với nhất định sẽ làm chủ giúp ngươi”
Bàn tay đặt cổ đột nhiên siết chặt khiến nghẹt thở
Giọng của Triệu Cát như ác quỷ đến từ địa ngục âm trầm rợn :
“Vốn dĩ định lấy mạng Diệp Bội Chi Không ngờ ngươi xông đây thì đành xin ngươi ”
Mục tiêu của là Diệp Bội Chi
Ta dùng hết sức bấu lấy bàn tay cố gắng để thể thốt tiếng
“Ta… thể giúp ngươi…”
“Hỗ trợ Đừng hòng lừa Các ngươi là tỷ ruột thịt”
“Thật đấy… Ta… hận nàng …”
Không khí ngày càng loãng tầm của bắt đầu nhòe
Ngay khi nghĩ sắp chết Triệu Cát bỗng nới lỏng tay
“Được tin ngươi một lần Nếu ngươi dám gạt sẽ khiến ngươi còn đường sống”
Ta ngã quỵ xuống đất ho sặc sụa
Bên ngoài nha lo lắng hỏi:
“Tiểu thư Có cần nô tỳ hầu hạ ”
Triệu Cát trừng mắt đầy hung hãn
Ta vội đáp:
“Không chỉ sặc nước thôi Ngươi cần nghỉ một lát”
Thấy vạch trần Triệu Cát vẫn nửa tin nửa ngờ chậm rãi xuống
“Hai tỷ ruột thịt Ngươi giúp làm gì”
Ta siết chặt khăn tay nhớ kiếp đầy khuất nhục nghiến răng gằn từng chữ:
“Nàng suýt hại chết Ta hận thể băm vằm nàng thành trăm mảnh”
Triệu Cát thoáng sửng sốt nhanh chóng nở nụ khinh miệt:
“Hừ tiểu thư nhà giàu cũng chỉ đến thế mà thôi”
Ta chẳng buồn bận tâm đến sự vô lễ của
Điều biết hơn chính là—
“Ngươi vì giết nàng Chẳng ngươi là biểu ca của nàng ”
Đôi mắt Triệu Cát nheo căm hận tràn đầy mặt
“Nàng mang thai con của nhưng trèo cao bám lấy thám hoa lang Ta tuyệt đối để con gọi kẻ khác là cha”
7
Thì Diệp Bội Chi qua giữa hai nam nhân còn mang trong cốt nhục của biểu ca nàng
Ôn Hoài Tự vẫn tự cho rằng bản thân và Diệp Bội Chi tình thâm ý trọng nào ngờ đang nuôi con của kẻ khác
Ta trấn an Triệu Cát thấy thành thật tiết lộ một chuyện kinh thiên động địa
Ôn Hoài Tự vị trí thám hoa lang nhờ gian lận
“Hồi đó Diệp Bội Chi tìm đưa một túi vàng bảo hối lộ quan khảo thí để lấy đề thi cho Ôn Hoài Tự”
Ta cau mày:
“Ngươi vì chịu giúp kẻ khác”
Triệu Cát hừ lạnh ánh mắt tràn đầy căm phẫn:
“Con tiện nhân lừa rằng đây là chủ ý của ngươi vì khi đó ngươi đã đính hôn với Ôn Hoài Tự”
“ lúc còn từng gặp ”
Ta nhấn mạnh từng chữ
Triệu Cát gật đầu giọng điệu âm trầm:
“Giờ thì cũng hiểu Tất cả đều là nàng lừa ”
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu
Ta hỏi Triệu Cát liệu bằng chứng về vụ gian lận của Ôn Hoài Tự
Hắn đáp:
“Khi đó Diệp Bội Chi một bức thư bảo xong lập tức đốt vẫn kịp…”
Hắn đột nhiên ngừng lời ánh mắt thoáng dao động
Ta đã hiểu
Cùng một giuộc cả thôi chó cắn chó mà thôi
Ta sai dẫn Triệu Cát bằng cửa dặn vài ngày nữa mang bức thư đó đến cho
Ta lo sẽ lật lọng
Bởi vì diệt trừ cả Ôn Hoài Tự lẫn Diệp Bội Chi mà vẫn bảo bản thân chỉ mới làm
Sau đó thẳng đến phòng bếp phân phó hạ nhân đem một bát canh đến cho Diệp Bội Chi
“Đại tỷ cả ngày ăn gì chắc hẳn đói lắm ”
Hạ nhân hỏi:
“Hôm nay ba loại canh chuẩn cho yến tiệc nhị tiểu thư đưa loại nào”
Ta tùy tiện chỉ một bát:
“Đem bát ”
Hồng hoa nhân sâm gà hầm
“Để đại tỷ bồi bổ khí huyết thật ”
8
Khi nha của Diệp Bội Chi—Cui Liễu—hoảng hốt chạy từ động phòng liền giả vờ như tình cờ ngang qua
“Cui Liễu hốt hoảng như ”
Cui Liễu giật bắn ánh mắt láo liên lắp bắp :
“Nhị tiểu thư … đau bụng”
Dứt lời nàng ôm bụng mặt nhăn nhó kêu la
Diễn xuất thật kém cỏi
Ta để nàng chạy thoát vờ lo lắng :
“Ngươi nhớ đã ăn món gì Hôm nay yến tiệc đông khách nếu lỡ ai trúng thực thì chẳng sẽ phiền phức ”
Bỗng nhiên từ trong động phòng vang lên một tiếng rên rỉ đau đớn
Cui Liễu lập tức hoảng loạn đến mức sắp túm chặt vạt váy quỳ sụp xuống:
“Nhị tiểu thư xin hãy cứu đại tiểu thư”
Ta đè xuống nụ nơi khóe môi bước tới đẩy cửa động phòng
Diệp Bội Chi bất động giường mồ hôi lạnh đã thấm ướt thân
Vì khiến chuyện càng ầm ĩ càng lập tức nâng váy hoảng hốt chạy đến tiền sảnh
Ngay mặt tất cả quan khách lớn tiếng kêu lên:
“Phụ thân mau đến xem đại tỷ Tỷ đau bụng dữ dội máu chảy nhiều”
Sắc mặt phụ thân lập tức biến đổi
Các vị khách cũng bắt đầu xì xào bàn tán
Chỉ cần hai chữ “đau bụng” và “máu chảy” liền dễ dàng liên tưởng đến chuyện gì đó
Thầy thuốc nhanh chóng mời đến
Sau khi bắt mạch xong lão nhân lắc đầu than thở:
“Đứa bé giữ nữa ”
Phụ thân sững sờ vô thức liếc Ôn Hoài Tự
trong mắt ngoài vẻ đau thương chút kinh ngạc nghi hoặc nào
Chính lúc đó phụ thân chợt nhận điều bất thường
“Chát”
Không lời nào ông vung tay tát thẳng mặt Diệp Bội Chi
“Đồ mất mặt”
Kiếp khi Diệp Bội Chi đoạt phu quân của ngay trong đêm tân hôn phụ thân cũng hề nổi giận như
Có lẽ lần vì trong viện vẫn đang tổ chức yến tiệc đãi khách nên ông mới tức giận đến
Diệp Bội Chi sảy thai thân thể vốn đã suy nhược phụ thân tát một cái trời giáng còn mắng chửi thương tiếc liền ngất xỉu ngay tại chỗ
Triệu di nương một phen gào thảm thiết
Mẫu thân định bước lên khuyên can nhưng đã kịp thời kéo bà
Lúc Ôn Hoài Tự cuối cùng cũng lên tiếng bảo vệ Diệp Bội Chi:
“Nhạc phụ đại nhân là của con xin đừng trách tội Chi Chi”
Phụ thân vung mạnh ống tay áo hừ lạnh một tiếng phẫn nộ xoay bỏ