Em Gái Của Phản Diện Bệnh Kiều - Chương 2
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
LÃO PHẬT GIA XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
05
Vừa về đến nhà đã phát hiện đám giúp việc gọi tập trung ở đại sảnh
Lục Hành nhẹ nhàng đặt trong nôi nhưng chỉ đầu sắc mặt lập tức lạnh như băng
“Đêm qua ai là trùm kín đầu tiểu thư Tự bước ”
Không ai lên tiếng cũng chẳng ai động đậy
Lục Hành bật lạnh: “Rất Chú Chu kiểm tra camera Giao đó cho cảnh sát”
Một ông lão cúi nhận lệnh: “Vâng”
Ngay đó ông cúi kéo chăn cho
“Nếu còn lần các cần ở thành phố A nữa ”
Rõ ràng là giọng nhẹ nhàng nhưng khiến lạnh sống lưng
Dù dịu dàng với đến cũng thể thay đổi sự thật rằng là một tên bệnh kiều u ám
mà… tại thấy sảng khoái thế chứ
Đây là cảm giác nhà bảo vệ
Sau khi khỏi bệnh Lục Hành cũng dám giao cho khác chăm nữa
Thường là làm việc đưa một chân đung đưa nôi tay thì lắc bình sữa
Còn sự chiều chuộng của ngày càng nghịch ngợm khiến thể yên thân
“Con nhóc chết tiệt Lại giật tóc nữa ”
Tôi chẳng thèm bận tâm vẫn túm lấy tóc nhét miệng
Nhai nhai nhai… sợi tóc … nhai nhai nhai… … nhai nhai nhai… ngon thế cơ chứ
Anh vươn tay gỡ tay cố giải cứu mái tóc
Thấy sắp phát điên mới hài lòng mà buông tay
Mái tóc dính đầy nước miếng khiến đuôi mắt giật giật
“Con bé chết tiệt”
Cuối cùng Lục Hành chẳng còn thời gian ngoài làm chuyển hết sang làm việc tại nhà
Tôi cứ ngỡ thì Lục Hành đã lệch khỏi kịch bản chí ít cũng còn làm gì tổn thương nữ chính nữa
vẫn đưa nữ chính về nhà
Đó là một cô gái xinh nước mắt lưng tròng van xin Lục Hành thả cô
Lục Hành luôn nhẹ nhàng với giờ mặt lạnh như sương một tay ném cô lên sofa chất vấn:
“Thả cô để cô bỏ trốn với tên đàn ông Ôn Nhu cô ngoan ngoãn một chút nếu sẽ chịu khổ”
Tôi biết vì Lục Hành chấp niệm với Ôn Nhu đến
Trong quãng đời tăm tối nhất của chính Ôn Nhu đã chắn mặt khi bạn học bắt nạt
Khoảnh khắc đó Lục Hành nghĩ rằng ánh mặt trời cuối cùng cũng thuộc về
Thế nhưng với Ôn Nhu đó chỉ là một hành động mà bình thường nào cũng sẽ làm
Cô ngờ rằng trong mắt Lục Hành cô là cứu rỗi duy nhất trong cuộc đời
Vì giữ cô bên đã làm nhiều chuyện cực đoan…
Để dẫn đến hậu quả thể cứu vãn
May mà bây giờ mới chỉ là khởi đầu của câu chuyện tất cả vẫn còn kịp
Thấy Ôn Nhu càng lúc càng tiều tụy liền há miệng bật ầm lên
Tiếng the thé của trẻ sơ sinh khiến Lục Hành thoáng giật
Anh lập tức buông cặp tài liệu xuống bế lên dịu dàng dỗ dành “ồ ồ” trong miệng
Ôn Nhu dọa cho sửng sốt
Người đàn ông đáng sợ như … mà một mặt dịu dàng đến thế
“Phải giới thiệu với cô đây là em gái nó tên là…”
Ôn Nhu ngơ ngác hỏi: “Tên gì cơ”
Lục Hành im bặt
Bởi vì tên
Hai kẻ đáng tin đặt tên cho mà chính cũng quên mất chuyện đó
Một lúc lâu mới cất giọng khàn khàn:
“Tiểu Mãn Nó tên là Tiểu Mãn”
Tiểu mãn thắng vạn — em là đủ đầy
Tôi thích cái tên khúc khích đầy mãn nguyện
Ngay cả Ôn Nhu cũng vô thức dịu giọng xuống:
“Là một bé gái xinh ”
Lục Hành gật đầu ánh mắt lộ rõ vẻ tự hào
06
Trước và khi Ôn Nhu đến cuộc sống chẳng khác gì
Tôi vẫn ăn ngủ ngủ ăn mỗi ngày chỉ biết làm một con sâu gạo chính hiệu còn Lục Hành thì vẫn là vú em tận tụy của
Không một chút dấu hiệu nào của hắc hóa cả
Tính toán thời gian biết chẳng mấy chốc nam chính sẽ đến cứu nữ chính
Tôi nghĩ cách giữ chân Lục Hành để đối đầu với nam chính để thoát khỏi kịch bản và sống sót
Tiếng động cơ ầm ầm ngoài cửa sổ đánh thức
Lục Hành đang trầm ngâm bóng dáng nữ chính ngoài cửa sổ
Khi Ôn Nhu chuẩn vượt ngục thành công Lục Hành hành động và cũng hành động
Tôi dốc lực rặn một đống siêu to khổng lồ
Mùi chua chua thể tả bắt đầu lan khắp phòng tia chớp ngoài cửa sổ lóe lên làm gương mặt Lục Hành cũng xanh mét
Anh nghiến răng ken két: “Không tè sớm cũng chẳng tè muộn cứ đúng lúc ”
Tuy nhưng vẫn thành thật tháo tã giấy cho cẩn thận lau sạch sẽ mặc cái mới
Sau đó vội vàng pha sữa cho uống chờ đến khi bú xong thì Ôn Nhu đã lên xe mất
Nhìn chiếc xe thể thao lao vút Lục Hành thở dài: “Thôi còn cơ hội”
Rồi đổi giọng: “ mà Lục Tiểu Mãn em lập tức ngủ cho ”
Tôi: “A a a a a a”
Tôi cúi đầu phun một cái bong bóng trong lòng bàn tay đầy đắc ý
Sau cũng chẳng còn cơ hội em sẽ luôn theo sát mà trai
Thỉnh thoảng Lục Hành cũng sẽ hỏi : “Em nhớ mẹ ”
Không đợi trả lời lẩm bẩm: “Thôi nhớ cũng chẳng ích gì bà nhớ em”
Tôi biết đó là khi nghĩ đến đứa trẻ năm xưa từng cha mẹ bỏ rơi
Và sự nuông chiều mà dành cho lúc cũng là cách đang bù đắp cho chính khi còn bé
Trong lòng nghĩ dù bản thân cha mẹ chăm sóc thì ít nhất cũng để em gái cô đơn như từng chịu
Có lẽ cả đời vốn định sẵn là bạc tình thân
Nghĩ đến đây tay cắn một cái
Tôi nhe răng toe toét với chiếc răng sữa mới nhú tay vẫn ôm lấy ngón tay
Lục Hành cũng
Bây giờ em gái còn một nữa
Chú Chu thấy lau nước mắt cảm thán: “Thiếu gia càng ngày càng nhân khí lâu lắm mới thấy vui thế ”
Lục Hành đen mặt âm trầm hỏi: “Quần áo giặt sạch Con bé tè lên ”
07
Chẳng mấy chốc từ một đứa bé chỉ biết đã trở thành đứa biết bò
Chỉ vài tháng mập lên như một quả bóng còn Lục Hành thì sụt mấy cân thêm cả quầng thâm mắt
Khi một lần nữa vượt ngục khỏi cũi thành công cuối cùng Lục Hành cũng bùng nổ
Anh vứt đống đồ bẩn nào là bình sữa đồ chơi tã đồ ăn dặm đầy túm lấy dốc ngược lên
“Con nhóc thối Tiểu Mãn em mà còn chạy là đánh mông đó”
Lục Hành nghiến răng đánh mông vung vẩy tay chân kháng nghị ầm ĩ: “A a a a a a a a a”
Ngay lúc tình cảm đang “êm ấm” cặp bố mẹ tiện nghi của đột nhiên trở về
Vừa nhà bố đã vung tay tát Lục Hành một cái do dự: “Mày chăm em gái kiểu đấy Người quả sai mày đúng là đồ nghiệt chủng”
Tôi hoảng quá dám kêu
Lục Hành tát lệch cả đầu từ từ đặt xuống đất nghiến răng yên mắt đã ươn ướt
Tôi hoảng hốt
Ảnh hưởng của bố mẹ đối với vẫn quá lớn
Không để ý đến cặp công – mẫu đó nữa bò nhanh đến túm lấy áo giơ tay đòi bế
Chết tiệt
Tôi tốn bao công sức mới nuôi dễ thương như chỉ một cái tát của các mà hỏng hết cả Tôi liều mạng với mấy luôn
còn quá nhỏ kịp phản kháng thì đã mẹ bế lên
Trên bà đeo đầy mấy món lòe loẹt chọc đau điếng
Lục Hành khi bế luôn thay đồ mặc ở nhà sợ làm đau
Tôi mím môi bật
Mẹ làm cuống lên bế nghiêng bế ngửa khiến càng lúc càng khó chịu thấy to quá bà bắt đầu hoảng
Tôi nắm lấy cơ hội dùng cái miệng mọc răng sức cắn tay bà
Bà giật liền ném lên cũi tay ôm ngực thở dốc: “Con bé ngay cả mẹ cũng nhận còn cắn sợ chết khiếp”
Thấy đầu va mép cũi Lục Hành lập tức bùng nổ
Anh vung tay tát bố ngã lăn đất nhẹ nhàng bế lên cẩn thận xoa lên chỗ đập trúng
“Cút ngoài Đừng để thấy các nữa”
Bố bò dậy mặt đỏ bừng giơ nắm đấm lên nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Lục Hành liền lập tức rụt tay
Còn mẹ thì chỉ lóc: “Lục Hành mẹ là mẹ mà Các con thể nhận mẹ ”
Bỗng Lục Hành bật lạnh: “Mẹ Bà cho với Tiểu Mãn bú bao giờ Bà từng chăm bọn một ngày ”
Tôi vai nức nở cảm nhận cơ thể run lên từng đợt chỉ thể cố rướn nhỏ bé dán chặt lấy
Cặp cha mẹ cả đời chỉ mang đến cho Lục Hành tổn thương và nhục mạ
Đừng buồn nữa trai còn em ở đây
“Giờ đầu nhà họ Lục là Nếu các biết điều vẫn thể để các sống nếu biết điều… đừng trách xuống tay”
Anh nụ như rắn độc lộ nanh âm u lạnh lẽo
“Đừng bao giờ xuất hiện mặt và Tiểu Mãn nữa Nếu … dám chắc xe các nổ tung đường ”
Bố mẹ sững sờ như trời trồng còn chú Chu thì đã vươn tay mời họ rời khỏi biệt thự
“Sau mỗi tháng chỉ chu cấp hai vạn biến”
Hai họ còn định gì đó nhưng thấy ánh mắt của thì đành nuốt lời ỉu xìu rời
Họ rời khỏi tinh thần cũng gục theo
Một đứa bé kinh hãi như thế thì đêm đó sốt cao nóng hừng hực như nhét lò lửa
Giọng sốt ruột của vang lên bên tai nhưng mệt lắm chỉ cố gắng giơ tay tát một cái
Mở mắt lần nữa thân đau đớn
Lục Hành đang ngoài phòng bệnh qua lớp kính
Tôi cố giãy giụa nhưng cơ thể mấy cái thiết y tế trói chặt nhúc nhích
Khó chịu quá…
Anh trai … Tiểu Mãn khó chịu lắm…
Tôi há miệng òa ánh mắt liếc quanh như đang tìm kiếm ai đó
Tìm mãi thấy càng lớn hơn làm tim Lục Hành như bóp nghẹt
Chỉ hận đang là
Tại để Tiểu Mãn chịu đựng khổ sở như chứ
Khi chuyển khỏi ICU mỡ đã biến mất ôm lên còn thấy cứng
Lục Hành đỏ hoe mắt ôm — một nhóc con nhỏ xíu trong lòng như lửa cháy
“Đáng lẽ để bọn họ chết mới đúng”
Tôi giật há miệng định khuyên nhưng phát tiếng í a mà là một câu lơ lớ:
“Gô gô”
Cánh tay ôm chợt cứng
Tôi ngẩng đầu đôi mắt đỏ hoe của Lục Hành run rẩy lấy điện thoại ghi âm:
“Gọi lần nữa”
“Gô gô”
“Lần nữa”
“Gô gô”
“Lại—”
Chát
Tôi giơ tay tát một phát
Chế độ im lặng kích hoạt