Con Cháu Đầy Đàn - Chương 6
13
Màn kịch khôi hài kết thúc
Suy cho cùng chuyện trong nhà thể để ngoài biết
Những ai tin về chuyện đều cảnh cáo
Dù là việc Chu Tử Nguyên sủng hạnh hai nha trong một đêm
Hay việc tiểu vả mặt mặt hạ nhân
Tuyệt đối thể lọt ngoài nửa chữ
đã náo động đến mức
Cũng một cách xử lý thỏa cho hai nha
Có công công bà bà chống lưng
Việc nâng hai lên làm tiểu chẳng chuyện khó
Dù gì cũng đã thực chất vợ chồng
Nếu Chu Tử Nguyên cho hai nàng một danh phận
Hai cô gái đã mất trong sạch chỉ con đường nhảy giếng tự vẫn
nếu thật sự hai mạng mất
Chuyện tất nhiên sẽ náo loạn thêm một hồi nữa
Biện pháp đơn giản nhất
Cũng là hữu hiệu nhất
Chính là đưa các nàng lên làm
Sáng sớm hôm
Lục di nương và Bích di nương đã đến thỉnh an
Dù gì cũng chính đã tiến cử các nàng phủ
Từ thân phận hèn mọn vô danh
Bỗng dưng ăn ngon mặc
Còn kẻ hầu hạ
Đối với các nàng đây đã là một con đường vô cùng
Cho nên các nàng tới là để cảm tạ
Không xuất thân cao quý dù sủng ái đến cũng khó lòng làm nên sóng gió
Huống hồ trong phủ vẫn còn một Tống Thiên Thiên luôn độc sủng
Hai đương nhiên biết rõ nên dựa ai
“Không biết phu nhân việc gì chúng nô tỳ làm ”
Bích di nương ngoan ngoãn mở lời
Tỏ rõ tư thái sẵn sàng lệnh
Lục di nương cũng chịu kém cạnh lập tức tiếp lời:
“Phu nhân giúp chị em chúng nô tỳ miếng ăn chốn ở còn nâng lên làm di nương”
“Lại còn cho phép chúng nô tỳ sinh con”
“Từ nay về phu nhân gì chúng nô tỳ đều nhất nhất theo”
Làm gì ư
Ngay từ đầu vốn dính những chuyện
Chỉ là do Tống Thiên Thiên cứ liên tục khiêu khích mà thôi
Ta hai mặt khóe môi khẽ nhếch
“Các ngươi chỉ cần làm phận sự của một di nương là ”
Tranh sủng mang thai…
14
Từ khi trong phủ thêm hai vị di nương
Chu Tử Nguyên từng một ngày bình yên
Hai nữ nhân tự nhiên cũng dã tâm
Làm thể cam tâm thủ tiết trong khuê phòng
Thủ đoạn gì thể dùng tất nhiên sẽ bỏ qua
Dù đàn ông tâm như nước
đối diện với hai tuyệt sắc mỹ nhân như
Cũng khó mà giữ trong sạch mãi mãi
Tống Thiên Thiên bắt đầu gây chuyện với hai nàng
Mỗi lần gặp mặt đều quên châm chọc mỉa mai
Đến mức quên cả việc quấy rầy
Thật quá
Bích di nương quả thực tiền đồ
Dù chỉ vỏn vẹn hai cơ hội
vẫn thể thuận lợi mang thai
Tống Thiên Thiên mới dỗ dành yên
Nghe tin liền lập tức làm ầm lên
Bây giờ bụng đã lớn bảy tháng
Còn cố ý mời lang trung đến xem
Khẳng định đứa nhỏ lần chắc chắn là con trai
Bỏ qua hết thảy nhục nhã đó
Vì cái thai trong bụng nàng bắt đầu hống hách
Tại Đông viện của
Một buổi sáng các vị di nương đã tề tựu đông đủ
Vừa thấy hai
Tống Thiên Thiên liền nhịn châm chọc:
“Mang thai thì gì giỏi giang
Có thể sinh hạ mới là bản lĩnh
Mà nếu là con gái thì ích gì
Sinh con trai mà sủng ái chẳng cũng như ”
Bích di nương nhẹ nhàng vuốt bụng chỉ
Trong mắt nàng dã tâm
càng hiểu rõ bản thân chỗ dựa nào
Người duy nhất nàng thể nương tựa trong phủ chính là
Dã tâm thể nhưng tuyệt đối thể nhắm
“Dù ai sinh
Thì bọn trẻ cũng đều gọi phu nhân một tiếng ‘mẫu thân’
Có ích
Có bao nhiêu ích
Đây là chuyện mà chúng thân phận thất thể bàn đến”
Một câu sắc bén chuẩn xác
Tống Thiên Thiên hừ lạnh một tiếng
“Ta giống các ngươi
Ta là bình thê”
Lục di nương duyên ánh mắt tràn đầy vẻ giễu cợt:
“Bình thê
Nói thật
Luật pháp quốc triều từ đến nay từng cái gọi là ‘bình thê’
Chung quy vẫn chỉ là một quý
Dù vùng vẫy thế nào rốt cuộc vẫn chỉ là một chữ ‘’”
Nàng cố ý nhấn mạnh chữ cuối cùng
Sợ rằng Tống Thiên Thiên rõ
Ta ôm nữ nhi trong lòng nàng luyện đàn xong
Có chút mệt mỏi ngoan ngoãn tựa lòng ăn điểm tâm
Ta khẽ nhéo má con bé
Không chút để tâm đến cuộc tranh chấp của những nữ nhân
Nhà nào mà chẳng vài tiểu đấu đá trong hậu viện chứ
Có điều những năm qua Tống Thiên Thiên càng lúc càng trở nên ngạo mạn
Ta vốn chỉ giữ vững ba tấc đất của chăm sóc con cái
Chưa từng tranh giành sự sủng ái của phu quân
Vậy nên mỗi lần nàng tấn công
Đều chỉ như đánh một đám bông mềm mại chẳng đọng chút gì
bây giờ đã hai nữ nhân khác cùng nàng đối đầu
Đương nhiên còn những ngày tháng bình yên như
Tống Thiên Thiên đập bàn tức giận phắt dậy:
“Các ngươi tính là cái thứ gì
Cũng dám đem bản thân so sánh với
Dù luật pháp thừa nhận bình thê
trong lòng Tử Nguyên mới là thê tử duy nhất
Không ai thể thay thế ”
Khi câu ánh mắt nàng rõ ràng hướng về phía
Hiển nhiên đây là đang cho
Tiểu Tô Tô đặt bánh xuống bước tới bên cạnh nàng
Kéo nhẹ tay áo giọng non nớt cất lên:
“Cô sai thê tử của cha chỉ mẹ con thôi”
Bích di nương lập tức bụm miệng khẽ
“Xem kìa ngay cả tiểu thư nhà chúng cũng hiểu thế nào là thê tử”
Lục di nương liếc Tống Thiên Thiên
Thản nhiên tiếp lời:
“Muội sai
Cái biết trời cao đất dày
Mà là bịt tai trộm chuông
Rõ ràng biết rõ sự thật
cứ giả bộ thanh cao
Ai mà biết bản chất bên trong thực chất hèn hạ đến cực điểm”
Hai kẻ tung hứng năng chanh chua vô cùng
Tống Thiên Thiên đối đáp liền trút giận lên Tiểu Tô Tô
Nàng giơ tay đẩy mạnh con bé tức giận bỏ
Tô Tô mới sáu tuổi
Từ bé nuông chiều da thịt mềm mại
Bị nàng đẩy một cái
Lập tức ngã xuống đất
Đá cuội mặt sân rạch một vết dài má
Máu tươi chảy ngừng
Ta vội bế con bé lên lập tức sai gọi lang trung
Lòng đau như cắt ôm con lòng dỗ dành
con bé vẫn ngừng
Hai vị di nương cũng thấy
Đảo mắt quanh đám hạ nhân lập tức la lớn:
“Trời ơi Tiểu thư thương ”
“Ai da Tống di nương thật nhẫn tâm ngay cả tiểu thư cũng tay”
15
Đây là lần đầu tiên năm năm Chu Tử Nguyên đặt chân viện của
Chỉ vì chuyện của Tiểu Tô Tô
Nữ nhi nuôi dưỡng trong khuê phòng
Lại là đại tiểu thư đích xuất của Chu gia
Dù Chu gia quá phân biệt đích thứ
dù nàng vẫn là con gái là ngoại tôn nữ của Hạ gia
“Thiên Thiên chỉ là hai di nương chọc giận
Nên mới vô tình làm Tô Tô thương thôi”
Vừa đến câu đầu tiên thốt chính là giải thích thay nàng
Hắn thậm chí còn hỏi một câu
Xem Tô Tô thương nặng nhẹ
Không hỏi
Một nữ nhi mà mặt thương thể chữa khỏi mà để sẹo
Mà đối với một nữ tử
Việc đó quan trọng đến nhường nào
Nếu sẹo
Cuộc đời coi như hủy hoại
Trước đây quan tâm
lúc mới hiểu
Cái gì gọi là tuyệt vọng đến tận cùng
Ta ôm Tô Tô
Không còn vẻ dịu dàng ngoan ngoãn như :
“Phu quân đến đã mở miệng biện hộ cho nàng
Không sợ Tô Tô thấy sẽ đau lòng vì cảm thấy phụ thân yêu thương ”
Lúc mới cúi xuống nữ nhi đang nép trong lòng
Chu Tử Nguyên đưa tay bế con bé
nhiều năm qua cha con ít gặp mặt
Tô Tô đối với chỉ kính trọng chứ hề tình cảm thân thiết
Nay chịu kinh hách thương
Con bé càng để chạm
Thậm chí buồn ngẩng đầu một cái
“Nữ nhi của nàng quá nhỏ mọn đấy
Ta đường đường là phụ thân đến thăm nó
Mà nó gọi một tiếng thậm chí còn chẳng buồn lấy một cái
Hoàn ngoan ngoãn như Tiểu Thiện”
Lời thốt ngữ khí còn mang theo mấy phần bất mãn
Tặc
Đây chính là đàn ông
Thật khiến ghê tởm
Bình thường chỉ biết che chở cho nữ nhân khác
Gần như quên luôn đời còn đứa con gái
Bây giờ trách con bé thân thiết với phụ thân
Còn thiên lý
“Phu quân đây là đừng so đo với Tống Thiên Thiên ”
Ta lạnh nhạt mở miệng
Trong mắt lóe lên một tia chột :
“Tiểu Tô Tô chỉ thương nhẹ thôi
Trẻ con va vấp một chút là chuyện bình thường
Không cần thiết cho nhạc phụ nhạc mẫu
Chỉ khiến họ lo lắng vô ích”
Nhìn xem thậm chí lo lắng cho con bé
Chỉ sợ nếu cha mẹ biết chuyện
Sẽ đến tìm Tống Thiên Thiên tính sổ
Ta lặng lẽ bóng lưng Chu Tử Nguyên rời
Tiểu Tô Tô ngoan ngoãn nép trong lòng
Từ đầu đến cuối một lời
Ta cúi xuống vết thương má con bé
Ta đã tìm nhiều lang trung xem qua
Ai cũng vết thương quá sâu
Mười phần chắc chín sẽ để sẹo
Nữ nhi nâng niu trong lòng bàn tay
Mà mặt nếu để sẹo
Ở thời đại
Tương lai của con bé coi như hủy hoại
Ta đưa tay che mắt con bé
Ý trong mắt từng chút từng chút lạnh
“Yên tâm A nương sẽ lấy công đạo cho con”
Trước đây bận tâm
Chỉ vì để tâm
nếu đã động đến con gái
Vậy thì chỉ thể lấy mạng để đền
Ta tính tính ngày:
“Tám tháng
Người xưa câu bảy sống tám
Không biết đứa bé
Có thể sống nổi đây”
16
Tống Thiên Thiên dạo trong phủ
Khi đến đình bên hồ vì bậc thềm nước nên trẹo chân
Bụng tám tháng nặng nề
Ngã mạnh xuống nền đất lạnh lẽo
Sinh non ngay tại chỗ
Bà bà lo lắng đến luống cuống:
“Người bảy sống tám
Không biết cháu trai của giữ ”
Ta an ủi bà
“Muội phúc lớn mạng lớn
Mấy lần dù khó sinh chẳng cũng thuận lợi mẹ tròn con vuông
Nếu lo lắng để con trong theo dõi”
Phòng sinh đầy máu tanh
Nam nhân tuyệt đối thể bước
Bà bà vốn đã thấy xúi quẩy
Dù bên trong đang sinh cháu cho bà
Cũng chẳng chạm vận xui
Ta xung phong
Bà bà nắm tay khẽ vỗ vỗ:
“Không hổ là con dâu của
Vậy phiền con trong xem xét giúp ”