Chồng Không Sợ Vợ - Chương 3
Ngay lúc Sở Vũ xuống cạnh thấy Tần Duẫn Nam bước từ cửa lớn
Ánh mắt lướt qua dừng đúng một giây lập tức dời
Tôi bỗng nhớ đến câu từng :
“Không khi theo đuổi em đến cả tư cách để lên tiếng cũng ”
Tôi gần như buột miệng:
“Cảm ơn ý của nhưng… đã yêu ”
Giang Nhạc tròn mắt ngạc nhiên:
“Cái gì Cậu yêu từ bao giờ ”
“Lát tớ kể”
Từ chối xong Sở Vũ dẹp yên sự tò mò của Giang Nhạc ôm điện thoại mở khung chat với Tần Duẫn Nam ngẩn một lúc lâu
Có nên gì đó với
hôm nay Tần Duẫn Nam vẻ khác
Mọi khi luôn nhắn tin cho chẳng gì quan trọng chỉ là mấy câu vu vơ như “trưa ăn gì” “tối nay tăng ca ” thế mà hôm nay chẳng lấy một tin
Không hỏi han quan tâm
Tôi lấy hết can đảm gõ chữ:
【Em từ chối 】
Anh trả lời ngay nhưng giọng điệu lạnh nhạt:
【Ừ】
Tôi còn đang phân vân biết nên thêm gì thì điện thoại đột ngột đổ chuông
Người gọi là Chu Túc
Tôi ngạc nhiên vì gọi cho vội hành lang để :
“Alo”
“Chị dâu tối nay ăn cùng bọn em ”
“Hả”
Tôi lưỡng lự: “Tần Duẫn Nam cũng ”
“Chị mà thì chắc chắn theo” Chu Túc
“Giờ như cái đuôi của chị chị ở là ở đó em còn chẳng cần hỏi”
“…”
Tôi thật sự biết đáp kiểu gì
Chu Túc :
“Vậy tối nay hẹn nhé”
“Được”
Cúp máy xong khung chat với Tần Duẫn Nam mới phát hiện đã gửi cho một loạt tin nhắn:
【Em từ chối kiểu gì 】
【】
【Không tiện 】
【Còn khác nữa thì Em từ chối hết 】
【Tống Thư Hòa để ý đến một chút 】
Tôi vội vàng gọi cho
Tần Duẫn Nam bắt máy ngay nhưng gì
Tôi thở nhẹ:
“Chu Túc gọi rủ ăn tối”
“Cậu số em từ bao giờ”
“Buổi tụ tập lần ”
“Được” “nhưng từ nay em hạn chế liên lạc với ”
Tôi chớp mắt
Anh hỏi:
“Không làm ”
Tự dưng thấy khó chịu:
“Anh như mà gọi là sợ vợ ”
Rõ ràng là quản còn hơn quản …
Tần Duẫn Nam ho nhẹ một tiếng:
“Vậy thì quản nữa”
Một lúc yên lặng
Sau đó hỏi về chuyện lúc trưa trong căng tin
Tôi chỉ đành kể hết sót chữ nào
Cho đến khi hành lang vang lên tiếng bước chân lác đác mới nhận hai đứa đã chuyện gần hai mươi phút
Tôi vội :
“Em về văn phòng ”
Tần Duẫn Nam gọi giọng chút kỳ lạ:
“Em đang gọi cho từ thế”
“… Hành lang”
Anh bật khẽ giọng trêu chọc đầy ẩn ý:
“Tống Thư Hòa em thích lén lút yêu đương với ”
“…”
07
Hai chữ “lén lút yêu đương” đúng là cú sốc quá lớn
Đến mức khi lên xe của Tần Duẫn Nam buổi chiều hôm đó vẫn thấy ngại khi thẳng
Tài xế hào hứng giới thiệu:
“Phu nhân trong tủ lạnh nhỏ sữa chua đấy ạ tổng giám đốc Tần đặc biệt chuẩn cho cô”
“Lắm chuyện”
Tần Duẫn Nam đầu ngoài cửa sổ vành tai ửng đỏ
Tôi nghi ngờ mở tủ lạnh trong xe thấy bên trong là loại sữa chua giống hệt của Sở Vũ cũng im bặt
Tôi lấy một chai uống hai ngụm vẫn nhịn mà kiếm chuyện:
“Anh cần trẻ con ”
Tần Duẫn Nam :
“Anh mua để uống Là hiểu nhầm thôi”
“Ồ”
Tôi cầm chai sữa chua lặng lẽ theo phòng ăn
Tần Duẫn Nam nhiều bạn chơi thân chỉ ba
Có lẽ vì thân quá xuống đã cả ba hợp sức vây công:
“Giờ mà hẹn tổng giám đốc Tần nhà ăn cơm đúng là chuyện khó như lên trời ”
“Lúc thì ‘bận’ lúc thì ‘ rảnh’ chẳng coi tụi gì hết”
“Có vợ là ngon chứ gì Có tình yêu là hết tình nghĩa với em Lúc bọn yêu đương ai làm màu như ông ”
Tôi đến đây cũng thấy hổ
nhân vật chính thì chẳng mảy may ngại ngùng
Tần Duẫn Nam điềm tĩnh uống nước:
“Anh đây là gia đình chuyện với tụi độc thân các ”
“Ê—” Cả ba đồng loạt phản đối
Thấy dao động bọn họ đồng loạt sang :
“Chị dâu chị ảnh ”
“Tôi làm ”
Tần Duẫn Nam lên tiếng tự biện hộ:
“Tôi bây giờ là đàn ông đã gia thất tất nhiên biết chừng mực thể suốt ngày chạy theo mấy ăn chơi lêu lổng ”
“…Lại khoe vợ nữa ”
“Tôi chịu ông luôn đấy bớt khoe ”
“Sao đây nhận ông cái tính nhỉ”
Thấy tình hình vẻ sắp nổ tung vội vàng xoa dịu:
“Ờ thì… sẽ mà các yên tâm”
Tần Duẫn Nam uể oải bổ sung:
“Không ”
Bàn ăn càng rôm rả hơn
Tôi ăn mấy họ cãi vã dần dần cũng nhận điều gì đó
Bọn họ rõ ràng là đang lợi dụng cơ hội để khen Tần Duẫn Nam yêu vợ lo cho gia đình chứ chẳng ý trách móc gì thật cả Nghĩ mà thấy lúc đầu còn tưởng họ nghiêm túc
Sau bữa ăn no nê
Tôi chán quá bèn nghịch nghịch cái móc khóa treo túi xách thì Tần Duẫn Nam bất ngờ nghiêng gần:
“Chán ”
Tôi lập tức rụt tay về:
“Không ”
Anh bật :
“Nếu chán thì về thôi Hôm nay cũng trò chuyện gần đủ ”
Tôi do dự nhưng vẫn gật đầu:
“Được”
Tần Duẫn Nam liền gọi cho tài xế
Tôi nhấp ngụm trà cuối cùng trong cốc bỗng bắt gặp ánh mắt của Chu Túc đang từ phía đối diện
Anh khẽ nhướng cằm hiệu điện thoại
Tôi nghi ngờ mở màn hình xem
Khoảng cách gần đến mức thể thẳng mà vẫn nhắn tin:
【Chị dâu em tiết lộ cho chị một bí mật】
【Anh thích chị】
【 đừng là em nhé (suỵt)】
Tôi ngẩng lên kinh ngạc
Chu Túc híp mắt chỉ tay về phía Tần Duẫn Nam
Tôi cũng theo
Tần Duẫn Nam đầu giọng nhẹ nhàng:
“Tài xế tới thôi”
Tôi luống cuống đáp:
“Ừ … thôi”
08
Trên đường về vẫn gì
Chủ yếu là đang suy nghĩ về mấy lời lúc nãy của Chu Túc
Tần Duẫn Nam hình như hiểu nhầm thấy giải thích với giọng chút áy náy:
“Bọn họ ngoài đời ồn ào nhưng đều là Nếu em thích những buổi tụ tập thế lần —”
Tôi cắt lời :
“Không thích”
Nhìn đôi mắt trong veo của Tần Duẫn Nam mỉm :
“Họ em thích Nếu lần nhớ rủ em theo nữa nhé”
Tần Duẫn Nam thở phào:
“Ừ”
Một lúc bổ sung thêm:
“Thật cũng cần thích… Làm bạn thôi… bạn bình thường cũng ”
Tôi thật sự chọc
Tôi thong thả nghiêng
Tần Duẫn Nam lưỡng lự :
“… Nhìn gì thế”
Tôi lắc đầu
Chỉ là bỗng nhiên cảm thấy như khai sáng điều gì đó
Tôi nghĩ suốt hai tháng qua lẽ đã bỏ qua nhiều điều
Thật từ nhiều hành động của Tần Duẫn Nam đều thể sự quan tâm của
Chẳng qua cứ nghĩ chỉ đang thực hiện trách nhiệm của một chồng
Chẳng trách khi hỏi : “Em thật sự ngốc là đang giả vờ ngốc”
Về đến nhà Tần Duẫn Nam cúi đặt đôi dép trong nhà ngay bên chân
Tôi cúi đầu chuẩn thay dép thì chuông điện thoại vang lên
Hiển thị cuộc gọi đến: mẹ Tần
Tôi hoảng hốt :
“Bác gái gọi tới”
Tần Duẫn Nam bước gần giọng trầm :
“Nghe ”
Tôi ấn nút loa ngoài
Tiếng mẹ Tần ngọt ngào vang lên từ đầu dây bên :
“Thư Hòa thứ Bảy rảnh qua nhà ăn cơm con”
Tôi Tần Duẫn Nam
Anh gật đầu mới một tiếng
“Mẹ sẽ bảo nhà bếp chuẩn mấy món con thích ăn đảm bảo con ăn ngon miệng”
“Cảm ơn… mẹ”
Tần Duẫn Nam cúi đầu
Mặt bất giác đỏ bừng giả vờ chăm chú điện thoại
Cuộc gọi vẫn kết thúc mẹ Tần hình như còn điều gì
Im lặng một chút cuối cùng bà cũng lên tiếng:
“Mẹ dạo gần đây công ty vài lời đồn… liên quan đến con gái nhà họ Tống Bác giải thích với con một chút”
“Hả” Tôi theo phản xạ nghĩ ngay đến Tống Tuyết ở phòng Dự án
“Hồi đó ba của nó với ba Tần đúng là từng cùng ăn cơm” mẹ Tần “nhưng tuyệt đối để bàn chuyện hôn sự cho hai đứa Nhà bác từ đầu đã ý định để Tần Duẫn Nam kết hôn theo kiểu liên hôn nó với con bé nhà họ Tống cũng quen biết hiểu tin đồn như Con đừng hiểu lầm nó”
Tôi hoảng hốt đáp :
“Không con hiểu lầm …”
Làm gì dám hiểu lầm chứ…