Chói Mắt - Chương 17
Hình Võ lên đến nơi khoanh tay ngực dựa khung cửa với cô: “Này chuyện ”
Tình Dã cảm thấy chút buồn hai họ thì chuyện gì mà nên vẫn tiếp tục vùi đầu sắp xếp đồ đạc: “Nói cái gì”
“Nếu thời gian thì cô thể giúp cửa hàng tính toán thu chi Mẹ …”
Hình Võ cụp mắt xuống cau mày tiếp tục : “Lấy tiền nhưng chẳng đếm thua sạch bàn bạc tháng nào cũng gào thét là tiền từ tháng sẽ giữ hai nghìn tệ của bà bệnh của bà nội lúc nào cũng cần đến tiền cứ để bà liệt đấy thì ”
Tình Dã thẳng dậy ngẫm nghĩ: “Mẹ chịu ”
“Tôi sẽ với bà ”
Đôi mắt hẹp dài của Hình Võ chằm chằm Tình Dã cô thờ ơ nhún vai đáp: “Được”
Không cô vui vẻ giúp đỡ khác mà là vì cô sống trong nhà Hình Võ thật đây chẳng là kiểu chung sống vui vẻ hạnh phúc nhưng ít nhất thì thường ngày mọi đều tính là chăm sóc cho cô hơn nữa tối nay Hình Võ còn sẵn lòng đẩy đám bạn chơi bời lêu lổng của và đồng ý ở nhà nên Tình Dã đồng ý giúp cũng là điều dễ hiểu Huống hồ lần xem và Lưu Niên tính toán quả thực khiến một học bá như cô thể nào chịu nổi
Tuy nhiên cô vẫn cố ý khiêu khích : “Ngộ nhỡ biển thủ tiền thì ”
Hình Võ “ha” một tiếng: “Vậy thì còn cảm ơn cô nữa kìa vì đã thèm đến tiền của nhà chúng ”
Dứt lời Hình Võ một bước nghĩ điều gì đó nên : “Tuy nhiên sắp khai giảng một học sinh như cô liệu thời gian làm việc ”
Tình Dã nghệt mặt: “Anh tưởng nhà mở tiệm ở Vương Phủ Tỉnh hả [1] Với lượng như mỗi ngày bao nhiêu khách tới chứ Chỉ cần hàng ngày về đối chiếu với Lưu Niên chẳng cần đến hai phút điền số liệu thì công thức sẽ tự động tính toán đến cuối tháng lấy báo cáo là Các ngày nào giải quyết cho xong việc của ngày đó đến cuối tháng mấy cùng khổ sở vắt óc suy nghĩ liệu nghĩ ”
Hình Võ dáng vẻ thoải mái của cô liền nhếch khóe miệng thêm gì nữa cẩn thận bằng Tình Dã cũng ở lâu tại cửa hàng hôm đó khi thấy cô làm bảng tổng kết Hình Võ mới biết một tháng mẹ thể thua đến vài nghìn tệ
Mặc dù ngoài mặt Tình Dã tỏ luôn thờ ơ với mọi ngày nào cũng tại quầy thu ngân như thể chẳng hề liên quan nhưng trong lòng thì rõ như sách tỏ như gương mới đến hơn nửa tháng mà đã tính toán rõ ràng lợi nhuận của tiệm làm tóc nhà kiếm vì thành thật mà trong việc Hình Võ thật sự khá tin tưởng cô
Về việc tại tín nhiệm cô là bởi vì Hình Võ tin rằng số tiền đối với Tình Dã mà chẳng qua chỉ là một con số mà cô chẳng thèm để mắt tới mà thôi
Hình Võ vẫn ghế sofa xem đá bóng như đêm hôm cụ thể mấy giờ ngủ thì Tình Dã cũng biết còn cô thì vẫn cứ thế chìm giấc ngủ trong tiếng TV ngắt quãng
Sáng hôm Tình Dã đã hẹn cô giáo Dương nên đến trường An Trung một chuyến trong lúc chiếc xe cúp đợi cô Hình Võ đã châm một điếu thuốc hút một nửa thì thấy cô chạy cô mặc chiếc quần đùi jeans cạp cao cùng áo sơ mi voan tay bèo màu trắng buộc tóc đuôi ngựa lưng đeo ba lô thật đúng là thanh xuân dào dạt
Hình Võ cong mắt ném điếu thuốc với cô: “Lên xe”
Hôm nay Tình Dã mặc quần đùi nên cần nghiêng khi trèo lên chiếc xe cúp cô đã tự động lùi phía hai tay bám yên xe Hình Võ cũng từ tốn thong thả lái về phía trường An Trung
Còn một tuần nữa là học sinh cấp ba học lúc trường học vẫn đóng cửa yên tĩnh xe tới cổng nhân viên bảo vệ đã thò đầu hét lên với Hình Võ: “Trời khai giảng còn thèm đến bây giờ học đến làm gì thế”
Rõ ràng là bảo vệ và Hình Võ thân quen với đùa đùa cợt cợt : “Bà Phù thuỷ hẹn cháu đến”
Bảo vệ mở cánh cổng nhỏ ngạc nhiên : “Nghỉ hè mà chuyện gì nhỉ”
“Ai mà biết ” Hình Võ thản nhiên đáp
Các tòa nhà dạy học thẳng tắp thành hàng trang nghiêm và yên tĩnh bên trái một sân thể dục trong nhà bên là sân bóng rộng tuy nhiên lúc đang một bóng đường chạy màu đỏ bên cạnh trông vẻ quy mô và ngoài dự đoán của Tình Dã
Mặc dù thể so sánh với toà nhà kiểu Châu Âu trong ngôi trường quốc tế đó của cô nhưng ít thì ở đây vẫn giống những ngôi trường cấp ba công lập thông thường Tối qua khi giường cô còn tự động đưa khung cảnh nghèo nàn đổ nát của cùng núi nữa kìa cứ mang cảnh gia đình Hình Võ để so sánh cô nghĩ rằng trường học tồi tệ thế nào chăng nữa thì cũng chỉ đến mà thôi nên đã chuẩn sẵn tâm lý
Kết quả là ngôi trường học mang tên Trường trung học phổ thông số một huyện An tử mang đến cho cô ấn tượng ban đầu khá ít nhất thì nó cũng coi là cao cấp so với khu vực
Hình Võ lái xe đến giữa toà nhà dạy học Tình Dã xuống xe và với : “Trường học của bọn tồi nhỉ”
Hình Võ đã thấy dáng vẻ ngôi trường cấp ba đó của Tình Dã nên lúc đang rối bời hiểu con mắt nào của cô thấy nó tồi thế Đương nhiên là biết việc Tình Dã đã đưa những giả thiết bi đát đến mức nào
Hình Võ lên lầu chỉ về phía cầu thang với cô: “Lên lầu ba rẽ đến cuối”
Tình Dã liếc một cái đó đeo balo lên trong văn phòng ngoài Dương Lệ còn hai giáo viên nữa Sau khi thấy Tình Dã cô giáo Dương Lệ đã đích thân dậy kéo ghế và bảo cô xuống dường như đã thích cô dù thì cô cũng trắng sạch gọn gàng đường nét thanh tú hai hàng lông mày bình tĩnh và kiêu ngạo thoáng qua cũng biết là kiểu học sinh thế nào và tương đối thuận mắt với các giáo viên
Quả nhiên khi cô đưa học bạ cùng một số giấy tờ của cho cô giáo Dương thì hai mắt Dương Lệ lập tức phát sáng đồng thời ngẩng đầu lên Tình Dã: “Chắc hẳn độ khó trong các bài thi chỗ cao hơn ở đây với thành tích thì học kỳ xếp vị trí thứ mấy”
Tình Dã vô cùng bình tĩnh với bà : “Bài thi cuối kỳ phát huy đúng khả năng nên giữ vị trí thứ nhất ạ”
Dương Lệ giật vì thái độ khiêm tốn cũng chẳng mấy kiêu ngạo của cô bà liếc về phía giáo viên Quách đang phía Tình Dã nhất thời mấy giáo viên mặt trong phòng đều ý thức rằng lẽ trường An Trung đã đón một học bá báu vật quốc gia
Đặc biệt là khi Tình Dã cầm bút điền mẫu đơn nét chữ đẽ và uyển chuyển của cô càng khiến cô giáo Dương thêm ấn tượng dù thì bà cũng dạy môn Ngữ văn thấy học sinh nét chữ như nên kìm mà lên tiếng khen ngợi đến giáo viên Quách cũng dậy tới quan sát
Làm thủ tục mất nhiều thời gian nhưng lẽ do cô giáo Dương phấn khích khi gặp Tình Dã đến nỗi đã kéo cô chuyện thêm một lúc từ giới thiệu về tình hình trường học đến tình hình trong lớp hỏi han đến cuộc sống của Tình Dã vân vân và mây mây
Tình Dã theo sự thật rằng đang sống ở nhà dì út cô giáo Dương còn hỏi thêm một câu tại hôm nay dì của cô đến Dù thì thông thường lần đầu tiên chuyển trường mới cũng sẽ là phụ đưa con tới Tình Dã xong liền trả lời đại rằng do công việc của dì bận rộn
Cô với Lý Lam Phương việc hôm nay tới trường với kiểu trang điểm hàng ngày của Lý Lam Phương phấn mắt thì lấp lánh đôi giày cao gót thấm nước trông như cà kheo quả thực cô dám với cô giáo Dương rằng Lý Lam Phương là phụ của
Sau đó cô giáo Dương còn đích thân tiễn Tình Dã xuống lầu và với cô rằng khi khai giảng thì bà chính là giáo viên chủ nhiệm của cô nên nếu việc gì cần giúp bất luận là trong cuộc sống trong học tập thì đều thể tìm bà như một phụ nữ trung niên hiền từ
Tình Dã cảm thấy cô giáo Dương là một là tấm gương sáng của thầy mà Hình Võ gọi bà là bà Phù thuỷ làm cô còn tưởng bà là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc cơ
Hơn nữa tuy cơ sở vật chất của trường An Trung thể so sánh với trường quốc tế đó của cô nhưng vẫn thể chấp nhận ít thì bên cạnh còn một cái thang máy nhỏ chỉ điều bên ngoài dán dòng chữ “Chuyên dùng cho giáo viên” cũng nghĩa là nó chẳng liên quan gì đến cô
Hình Võ đang chiếc xe cúp nghịch điện thoại chờ Tình Dã đợi lâu mà vẫn thấy cô xuống nhưng cũng vội hiểu tính cách của bà Phù thuỷ một khi đã mở miệng thì chẳng thể nào dừng
Cô giáo Dương đưa Tình Dã đến lối cầu thang định chuẩn bảo cô đường cẩn thận thì trông thấy Hình Võ cắt đầu đinh đang chiếc xe máy ở cách đó xa bà lập tức cau mày kéo Tình Dã
Tình Dã còn phản ứng kịp thì thấy cô giáo Dương vô cùng nghiêm túc với : “Cậu học sinh tên là Hình Võ khi khai giảng hãy tránh xa một chút nếu bắt chuyện với thì tuyệt đối đừng để ý đến nhé”
Tình Dã chằm chằm Hình Võ vẫn đang cúi đầu chơi game và chú ý đến cô Tình Dã chút vui vẻ hỏi: “Tại thế ạ cô Dương”
“Thành tích học tập là một nhẽ mặt quan trọng chủ yếu là do thích bắt nạt những bạn học khác trốn tiết đánh hút thuốc cả là mối hoạ lớn sắp lên lớp mười hai nếu còn phạm thêm gì nữa thì việc nghiệp cũng là cả một vấn đề và mấy giống ”
Tình Dã thực sự cảm ơn cô giáo Dương vì đã hết lòng nhắc nhở cô như khiến cô suýt chút nữa thì cảm động
Cô giáo Dương ân cần theo tiễn Tình Dã rời lên lầu Tình Dã về phía Hình Võ ngẩng đầu lên cất điện thoại: “Xong hả”
Tình Dã thoải mái kéo kéo ba lô vai đó chằm chằm Hình Võ nở nụ khó hiểu nắng buổi sáng vẫn mấy gay gắt lúc đang rải một lớp ánh sáng vàng hàng lông mi dài của cô khiến cô trông vô cùng kiêu hãnh
Hình Võ rũ mắt xuống vỗ vỗ tay vịn đột nhiên nhướng mày hỏi: “Tôi lên thị trấn một chuyến bây giờ cô bận gì ”
“Tôi thì việc gì mà bận chứ” Dứt lời Tình Dã trèo lên chiếc xe cúp Hình Võ cong khoé môi đầu xe và rời
Cô giáo Dương lên đến lầu hai thì thấy tiếng xe máy bèn liếc xuống thấy Tình Dã đã leo lên xe của Hình Võ và
Trên đường Hình Võ hỏi cô: “Bà Phù thuỷ tìm cô những gì mà lâu thế”
Tình Dã híp mắt đáp: “Dặn tránh xa một chút nếu bắt chuyện thì tuyệt đối để ý đến ”
“Ý gì đây” Hình Võ cáu kỉnh: “Ông đây chọc gì đến bà hả”
Tình Dã kể : “Cô Dương thích bắt nạt các bạn học khác”
“…”
“Vậy mà cô còn dám chuyện với sợ bắt nạt ”
“Hừ còn biết là ai bắt nạt ai nữa kìa”
Hình Võ thấy Tình Dã mà chẳng chút sợ hãi trong mắt hiện lên chút ý tứ giễu cợt tăng tốc độ đột ngột bóp phanh Tình Dã giật lao về phía cả cứ thế đâm sầm lưng Hình Võ
Quả thật là Hình Võ chỉ trêu chọc cô một chút bình thường vẫn đùa như với đám nhưng ngờ rằng lúc bất chợt cảm nhận hai điểm tròn tròn mà mềm mại lưng chúng ngăn cách bởi một lớp vải mỏng khiến cơ thể đột ngột đông cứng ánh sáng trong mắt lập tức giảm xuống
Vào thời điểm lao về phía Tình Dã theo phản xạ đã bám eo để định cơ thể nhưng ngay lập tức cô cảm nhận cơ bắp cứng rắn của trai bèn vội vàng thả tay gương mặt đỏ ửng thậm chí còn quên mất cả việc giận đột nhiên im lặng
Trước khi lên đến thị trấn hai đều chuyện vẫn giữ nguyên bầu khí yên tĩnh ngượng ngùng thiếu tự nhiên Cứ thế cho đến khi cảnh quan đường phố xung quanh từ từ thay đổi
Thị trấn tại Huyện An tử nhỏ cũng chẳng to tổng cộng chỉ một con phố từ đầu đến cuối là chẳng còn gì nữa nhưng so với đình Trát Trát mà thì đây là nơi lượng qua nhiều nhất vài trung tâm mua sắm nhỏ siêu thị hai tầng còn cả tiệm trà sữa hàng lẩu và KFC McDonald’s nữa
Mặc dù chẳng thể nào so sánh với Bắc Kinh nhưng cuối cùng thì Tình Dã cũng tìm chút cảm giác quen thuộc đây cũng là lần đầu tiên cô lên phố từ khi tới đây nên sự ngượng ngùng khi nãy đã xoá sạch thay đó là niềm phấn khích: “Phải đến đây làm gì thế”
“Mua ít phụ kiện”
“Vậy tiên mua cùng đã mua xong thể dạo một chút hãy về Tôi mời ăn lẩu”
Hình Võ khẽ nở nụ : “Không vội cô mua sắm thì cứ mua ”
Vừa thấy Tình Dã cũng khách sáo nữa cô cứ thế chạy thẳng trung tâm mua sắm mua tất cả sữa rửa mặt kem dưỡng toner cùng vô vàn thứ đồ mà thiếu còn ngắm nghía gian hàng giày và quần áo nữ như thể chim sổ lồng cả bỗng tràn đầy khí thế
Ngoại trừ những lúc việc cần lên thị trấn thì từ khi sinh đến giờ Hình Võ luôn thích làm ổ tại địa bàn của thói quen lái xe vòng vèo dạo như những ở thành phố lớn ngay cả khi lên thị trấn thì cũng là vì mục đích nên mới thông thường xong việc liền về ngay ở quá lâu càng thể mua sắm cùng một cô đại tiểu thư như hiện tại việc đó khiến chút khó xử
Khi Tình Dã bước cửa hàng quần áo nữ ở ngoài lướt điện thoại đợi cô cứ thế cho đến khi Tình Dã gọi một tiếng: “Hình Võ hộ xem trong hai bộ thì bộ nào ”
Nghe thấy giọng của cô Hình Võ thì thấy cô đã thay một chiếc váy ren màu trắng tay cầm thêm một bộ áo kiểu sơ mi tay bồng
Kiểu quần áo mấy dễ bán tại thị trấn hầu hết các cô gái ở đây đều mặc đồ như một là do nước da ngăm đen mặc lên trông chẳng hai là giá cả đắt đỏ sinh hoạt hàng ngày tiện mặc những loại quần áo như
khi mặc Tình Dã thì chẳng hề chút cảm giác phù hợp ngược làn da trắng nõn cùng khí chất nổi bật của cô dễ mặc những bộ quần áo như mặc đại lên cũng thấy vô cùng sang trọng và cao quý khiến nhân viên bán hàng ngớt lời khen ngợi
Hình Võ hắng giọng : “Không biết cô tự ngắm ” Bởi vì thực sự chẳng thể chọn
Cuối cùng Tình Dã đã mua hết và Hình Võ cũng coi như đã mục sở thị năng lực mua sắm của cô đại tiểu thư thể lọt mắt cô thì đều là những món đồ đắt đỏ cô còn bực bội vì nơi đây thiếu quá nhiều đồ cái gì cũng chẳng mà mua
Hình Võ xuống những chiếc túi mua sắm mà đang xách cả hai tay thế mà gọi là chẳng gì để mua Nếu tất cả các thương hiệu đều đủ thì cô sẽ mua đến mức nào nữa đây Không bằng “đóng gói” cả cái trung tâm thương mại cho
Sau khi mua sắm kha khá Tình Dã ăn kẹo hồ lô đây ở Bắc Kinh hiếm khi cô ăn loại kẹo chỉ điều khi thấy ở đây đột nhiên dâng lên cảm giác xúc động
Hình Võ đặt túi đồ xuống bên cạnh cô và chậm rãi lướt điện thoại xếp hàng đoàn
Tình Dã về phía trung tâm thương mại lạc hậu so với thời đại nơi đây tổng cộng ba tầng ngoài gian hàng quần áo giày dép túi xách thì những gian hàng còn đều vô cùng hỗn tạp nhưng đây là một “bông hoa hiếm lạ” mà cô thể dạo cả nửa ngày trong cái trung tâm thương mại “hiếm lạ” đó đã còn mua về bao nhiêu đồ đúng là say thật
Sự việc đã chứng minh rằng nếu một ném xuống giếng tối tăm ánh mặt trời và nhốt ở đó dăm bữa nửa tháng thì đến khi ngoài sẽ thấy cái gì cũng cả
Tình Dã thói quen ăn cô buộc ăn xong mới nên Hình Võ đã ở một bên cúi đầu xem điện thoại
Một lúc độ nhiên Hình Võ hỏi cô một câu: “Ba cô để cho cô nhiều tiền nhỉ”
Tình Dã thản nhiên : “Cũng là nhiều”
“Vậy tại cô chi tiêu tiết kiệm một chút”
Đột nhiên Tình Dã cảm thấy cây kẹo trong tay còn ngon nữa bèn thuận tay đưa cho Hình Võ: “Không ăn nữa”
Hình Võ khó hiểu cầm lấy: “Tôi xếp hàng lâu như mới mua mà cô chỉ ăn hai miếng thôi ”
Tình Dã vô cảm : “Có vấn đề gì ”
Hình Võ chép miệng một tiếng định vứt giúp cô Tình Dã thấy liền kéo : “Anh làm gì thế”
“Vứt chứ ”
“Vứt lãng phí lắm đã xếp hàng lâu mà”
“Vậy làm thế nào Tôi cũng thể cầm mãi hộ cô hỡi đại tiểu thư”
“Anh ăn ”
“…”
Hình Võ liếc cô bằng ánh mắt sắc bén: “Tại ăn đồ thừa của cô”
“Anh chê hả”
Câu hỏi của cô đột nhiên khiến Hình Võ nhớ đến buổi tối khi say rượu cô đã chằm chằm ấm ức : “Anh quát ”
Hình Võ còn biết làm gì nữa Anh rằng thích quả sơn trà Anh chỉ thể gặm hai ba miếng cho hết xiên kẹo hồ lô và nhanh chóng kết thúc cái chủ đề chẳng hồi kết mà thôi
Tình Dã làm cô mời Hình Võ ăn lẩu đến giờ ăn trưa nên Hình Võ cũng ý kiến khi xuống thì Hình Võ đã hối hận cô đại tiểu thư nào ăn lẩu cơ chứ Cô ăn gì bèn chỉ đó chằm chằm và chẳng cử hề cử động
Ngoài bà nội bệnh bại não thì đây là lần đầu tiên Hình Võ phục vụ con gái đã thế còn như Bồ Tát sống chỉ thiếu nước đút đến tận miệng nữa thôi
Tình Dã gọi ít đồ nhưng ăn chẳng bao nhiêu về cơ bản là đều đổ bụng Hình Võ lúc sắp ăn xong Tình Dã chút tò mò hỏi: “Tại mọi ở phố điện tử đều gọi là Thư Hoàng”
Hình Võ gắp một miếng thịt cừu bỏ miệng nhướng mày cô: “Muốn biết ”
Tình Dã nghiêng đầu Hình Võ xoa xoa bụng đó dậy: “Tôi ngoài hút điếu thuốc lát nữa sẽ cho cô”
Tình Dã ghế đợi Hình Võ hút thuốc xong tiện thể thanh toán luôn đợi đến khi Tình Dã gọi nhân viên phục vụ đến thì mới biết bèn ngoài cửa quán lẩu sống chết đói trả tiền cho Hình Võ
Hình Võ tỏ vẻ thờ ơ : “Được tiết kiệm tiền còn nước ngoài cô tưởng Nhân dân tệ chức năng chép giới hạn đó hả”
Nói đề cập đến: “Vừa chẳng cô hỏi tại mọi gọi là Thư Hoàng Lại đây”
Dứt lời cầm những túi đồ mua sắm tay Tình Dã đưa cô đến một trung tâm trò chơi điện tử bước vô số âm thanh ồn ào của máy chơi game đã đập tai kèm theo đó là tiếng la hét của nhiều thanh thiếu niên
Trước đây Tình Dã cũng từng đến trung tâm trò chơi điện tử cùng bạn học để chơi mấy trò như gắp thú bông là ném bóng rổ hoặc mấy trò thực tế ảo tuy nhiên khi lên lớp 11 thì gần như thời gian ngoài chơi Trung tâm trò chơi điện tử ở đây công nghệ cao như tại Bắc Kinh và một vài trò cũ mà thành phố đã loại bỏ từ lâu
Hình Võ đưa Tình Dã trong cùng xung quanh ít Hình Võ chen trong khi vẫn thấy Tình Dã đang ngụp lặn bên ngoài đoàn thấy bèn tới vươn tay về phía cô : “Đưa tay cho ”
Tình Võ cúi đầu sững sờ một lúc đó đến những ngón tay xương khớp rõ ràng của trai giơ tay về phía Hình Võ nắm lấy tay Tình Dã liền lập tức kéo cô nhường vị trí mặt cho cô còn thì đằng chặn đám đông đồng thời cúi đầu hỏi cô: “Nhìn thấy giải thưởng ”
Tình Dã chỉ đang chăm chú màn hình một chiếc máy chơi game lớn thấy Hình Võ nhắc nhở cô mới nghiêng đầu qua thì thấy bên ghi là khu vực giải thưởng bày biện nhiều loại phần thưởng khác vô cùng phong phú
Tình Dã gật đầu Hình Võ thoải mái hỏi cô: “Muốn cái nào”
Tình Dã chút ngạc nhiên đầu : “Há Muốn cái nào cũng ”
Cô thấy Hình Võ nở nụ nhàn nhạt với : “Chọn ”
Tình Dã đầu lâu cuối cùng chỉ chiếc hộp cùng của đống giải thưởng: “Tôi cái bếp nướng gia dụng ”
Hình Võ bất ngờ: “Lấy cái đó làm gì”
“Làm thịt nướng ăn ở nhà chứ làm gì” Tình Dã đáp như lẽ tất nhiên
“Được”
Hình Võ dứt lời thì một trai bên cạnh lạnh lùng lên tiếng: “Đó là giải nhất hai tưởng lấy là lấy luôn hả Tôi đến đây hai tuần liền mà còn chẳng qua nữa kìa”
Tình Dã chớp chớp mắt đầy hy vọng Hình Võ Hình Võ cúi đầu ghé tai cô : “Nếu thắng thì tối nay cô nướng thịt nhé”
Dứt lời đến bên bục đăng ký thi đấu Tình Dã đó với vẻ mặt bối rối tự hỏi hiểu lấy sự tự tin từ
Máy chơi game bắn súng đó dường như là thiết cao cấp nhất trong trung tâm trò chơi cảm giác hình ảnh khá hai PK cùng đấu thắng sẽ tiếp tục đấu với PK tiếp theo [2]
Sau khi Tình Dã tìm hiểu cách thức thi đấu từ phía trai bên cạnh thì cô đã đưa một logic và phán đoán vị trí bốc thăm càng về cuối thì càng lợi bởi vì phía là những PK giỏi thi đấu độ căng thẳng càng về cuối sẽ càng cao lúc những tham gia chừng sẽ giành chiến thắng dựa may rủi
Vì Tình Dã đã thầm lo lắng cho Hình Võ hy vọng thể thuận lợi bốc vị trí ở kết quả là ông nội hiểu tay “thối” đến cỡ nào mà bốc ngay vị trí số một mẹ kiếp mua vé số cho
Vốn dĩ Tình Dã tưởng rằng mới bắt đầu thì độ khó lớn ai ngờ trai bên cạnh khi thi đấu thì máy game đã điều chỉnh tất cả đều là bản độ khó cao vì trận đã một đoàn quân địch đông xuất hiện màn hình
Màn hình chia thành hai phần hình ảnh hai bên giống và tính điểm dựa theo đầu bắn hạ đương nhiên cho dù bắn nhiều địch nhưng khi trò chơi kết thúc mà cạn máu thì sẽ loại
Cái khó của trò chơi đó là một băng đạn chỉ năm viên đạn khi bắn hết thay đạn thủ công thời điểm đó sẽ thường xuyên tấn công nên dễ khiến chơi rơi hoảng loạn
Tức là trong suốt quá trình chơi ngoài việc bắn hạ địch thì còn cần bảo đảm tấn công để giữ lượng máu cho bản thân và liên tục thay đạn trắng là khó đây quả thực là một bài kiểm tra tâm lý và khả năng phản ứng của con
Tình Dã thấy trai trẻ bên cạnh Hình Võ hai tay cầm súng đang ngừng lắc lư như thể sắp xuyên qua màn hình lớn đến nơi Rồi sang Hình Võ ở bên cạnh một tay đút túi quần tay còn cầm súng mỗi lần bắn xong năm phát uốn cổ tay thoải mái thay băng đạn còn cầm ở tay trái nữa đó dáng vẻ chẳng hề lay chuyển cảm giác như cùng một thế giới với đối thủ bên cạnh
Ván đầu tiên mới chơi một phần ba thì trai trẻ bên cạnh đã cạn máu màn hình hiện lên một dòng chữ “game over” màu đỏ tươi Hình Võ đầu để tìm Tình Dã trong đám đông nhếch môi mỉm với cô biểu cảm đó như một sự tuyên bố ngầm
Độ khó của những vòng còn cao hơn nữa càng về cuối đám quân địch càng xuất hiện dày đặc màn hình khiến Tình Dã thôi cũng thấy đau đầu lẽ những mắc chứng sợ đám đông mà ở đây thì chắc chắn sẽ over mà Hình Võ đến vòng chung kết nhưng đối phó tương đối thoải mái hơn ban đầu lúc hiển nhiên cái cần là tập trung tinh thần căng mắt để chằm chằm màn hình
Dáng Hình Võ cao ráo hình thể cân đối tuy thường ngày luôn tỏ lười biếng nhưng khi tập trung thì cả toát lên khí thế khó diễn tả thành lời Tình Dã phát hiện tư thế cầm súng của cũng khá trai
Ngay khi cô còn đang ngơ ngẩn thì bên cạnh vang lên tiếng hò hét đến khi định thần thì trò chơi đã kết thúc Hình Võ từ tốn bỏ súng xuống nhân viên làm việc về phía Hình Võ liền chỉ về phía chiếc bếp nướng đó nhân viên làm việc lấy nó xuống cho đồng thời cầm tay giơ lên cao nhất thời tất cả mọi xung quanh đều hò reo ầm ĩ
Tình Dã chằm chằm chiếc bếp nướng trong tay Hình Võ đôi mắt cô sáng ngời khoé môi nở nụ
Ngoài giải thưởng thì nhân viên còn tặng thêm cho một tấm thẻ thành viên trị giá hai trăm tệ Tình Dã cùng Hình Võ đến quầy lễ tân để đăng ký và nhận thẻ nhân viên yêu cầu khai báo số chứng minh thư để làm thủ tục đăng ký
Tuy nhiên khi Hình Võ thì Tình Dã một bên liền lập tức chằm chằm: “Anh… Ngày 15 tháng 02”
Hình Võ liếc cô một cái: “Thì ”
Lại chỉ thấy đôi mắt to tròn sáng ngời của Tình Dã dần dần nheo thành một đường khóe miệng nhếch lên lộ nụ khinh thường đúng tiêu chuẩn đó cô đột ngột chậm rãi bước khỏi trung tâm trò chơi
Sau khi nhận thẻ Hình Võ xách đồ theo và cô chằm chằm: “Uống lộn thuốc hả”
Tình Dã híp mắt mỉm nghiêng đầu nhẹ nhàng : “Tôi là 13 tháng 02”
Hình Võ khó hiểu : “Rồi ”
“Tôi đẻ hai nên… Gọi chị ”
“…” Hình Võ liếc dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn của cô như thể chiếm món hời nào lớn lắm bèn chẳng thèm để ý tới cô cứ thế trèo lên chiếc xe cúp
Tình Dã và Hình Võ cùng tuổi hiểu Lý Lam Phương nhớ kiểu gì là thuận miệng đại mà ngày đầu tiên gặp mặt bà đã giới thiệu rằng Tình Dã là họ của Hình Võ Bao nhiêu ngày nay Tình Dã luôn cho rằng Hình Võ lớn hơn cô cảm thấy thật may mắn vì một lần gọi là nếu thì thiệt thòi mà hoá cô là chị của
Trên đường về tâm trạng Tình Dã vô cùng thoải mái tuy phía vẫn chẳng hề thay đổi nhưng thân phận đang từ họ đổi thành họ cảm giác đột nhiên lạ thường
Nếu họ và họ điểm gì khác thì nó ở chỗ cùng là một việc nhưng nếu họ làm thì sẽ là đồ khốn còn họ làm thì cô cảm thấy thể bao dung Dù thì… Anh cũng nhỏ hơn mà
Nghĩ đến đây Tình Dã khỏi mỉm còn : “Em họ là lát nữa tiện đường mua chút thịt nhé Tối nay chị nướng thịt cho ăn”
Hình Võ nghiến răng thật sự đá bay cô gái phía bắn xa cả ba quãng đường Vì cả đoạn đường về nhà Hình Võ đều lên tiếng nhưng Tình Dã ngừng huyên thuyên dường như đang vô cùng tận hưởng cảm giác thích thú khi làm chị
Vừa về đến nhà chẳng bao lâu thì Tóc vàng hoe và Hổ mập xách theo cả thịt lẫn bia tới Tóc vàng hoe hưng phấn : “Kiếm bếp nướng thật đấy Hai nha khi Võ gọi là chạy mua thịt luôn hai xem thịt ba chỉ ngon ”
Tình Dã vỗ vai Hình Võ : “Đó là do trai giành giải nhất đương nhiên thể giỏi giang như cũng là nhờ một chị như ”
Tóc vàng hoe và Hổ mập sững sờ tại chỗ cả hai cùng đồng loạt về phía Hình Võ Hình Võ lườm cô một cái xách theo túi đồ sân
Tóc vàng hoe vội vàng đuổi theo hỏi: “Không chứ Võ chuyện là Sao họ biến thành chị họ ”
Hình Võ ngẩng đầu lên liếc một cái lạnh lùng : “Ngậm mồm”
Tóc vàng hoe hỏi gì ở chỗ Hình Võ nên chạy đến bên cạnh Tình Dã cô vô cùng vui vẻ với : “Tôi lớn hơn hai ngày gọi là chị thì gọi là gì”
Buổi tối trong lúc ăn thịt nướng Tóc vàng hoe uống bia thở dài: “Anh xem ngày sinh nhật của hai kìa tránh đúng ngày lễ tình nhân một cách hảo ba mẹ hai đều thù hận thì ”
Hổ mập ngốc Tóc vàng hoe nghiêng về phía Hình Võ nhỏ giọng một câu: “Vốn dĩ định làm rể đột nhiên thành rể thật ngại quá Võ nếu cảm thấy chiếm món hời to của thì chúng ai gọi theo cách của đó ”
Hình Võ chửi một câu “đồ ngu” đó nhấc chân đạp về phía Tóc vàng hoe nhanh nhẹn né tránh linh hoạt nhảy khỏi băng ghế
Sau đó Hình Võ bếp thái thịt Tóc vàng hoe chuyển ghế đến bên cạnh Tình Dã : “Chiều nay trông Võ lúc bắn súng giỏi ”
Tình Dã chợt nhớ điều gì đó bèn hỏi : “Tại mọi gọi là Thư Hoàng”
Tóc vàng hoe mỉm : “Vì chính là Thư Hoàng mà nhất bắn tỉa” [3]
Thấy dáng vẻ mơ hồ của Tình Dã Tóc vàng hoe giải thích: “Biệt danh từ tám năm khi đó trong thị trấn một ông chủ lớn tổ chức cuộc thi CS [4] Võ thấy giải thưởng bèn chạy đến tham gia mọi thấy là thằng trẻ con nên đẩy sang một bên chỗ khác mà nghịch đất dám tin Võ lúc đó mới mười tuổi mà xông lên đấm cho tên một phát ha ha ha…”
Khi kể đến chuyện thân Tóc vàng hoe tràn đầy năng lượng tuy rằng Hình Võ liên tục yêu cầu Tóc vàng hoe mang chém gió nhưng trong mắt thì Hình Võ chính là ngôi sáng nhất tại cái đình Trát Trát
Tình Dã nhướng mày: “Sau đó thì ”
Hổ mập hôm nay uống vài cốc bia nên cũng tương đối nhiều lời: “Sau đó trai định đánh đánh Võ”
Tình Dã nghiêng đầu: “Hình Võ mới mười tuổi thì đánh với kiểu gì”
Tóc vàng hoe tiếp lời: “Không đánh nhân viên làm việc đến hỏi han tình hình Võ lập tức cuộc thi của mấy quy định về độ tuổi thì tại cho tham gia trưởng ban tổ chức thể Sau đó tất cả mọi đều một tên nhóc mười tuổi dẫn theo bốn bạn đồng hành đánh tới trận cuối cùng khi bạn đồng hành của chết sạch thì một Võ là cướp đấu với ba cảnh sát của phe đối phương và ẵm luôn giải thưởng là ba nghìn tệ khi với chúng mà thì ba nghìn tệ to đến mức nào cơ chứ”
Hổ mập ngây ngô : “ đúng thế dì Lý còn đốt cả pháo nữa kìa”
“…” Quả thật là việc mà Lý Lam Phương thể làm chỉ sợ khác biết con trai mười tuổi của mới thắng tiền về nhà
Rốt cuộc thì Tình Dã cũng hiểu: “Thư Hoàng ý là đến việc bắn tỉa giỏi ”
Tóc vàng hoe nhấp một ngụm bia : “Cũng chỉ bất luận trò chơi nào thì ID của Võ đều là “Thư Hoàng” vì lần thi đấu đó nên Võ đã nổi tiếng trong thị trấn khi những đấu với tới cùng đều là lão đại chơi game vô cùng giỏi khi Võ kết bạn với bọn họ thỉnh thoảng sẽ cùng chơi những trò khác nữa cuối cùng ID của càng đánh càng nổi”
“Đừng vẻ khiêm tốn thường ngày của Võ cho nhé họ ờ… Chị chị họ… Game nào đến tay Võ cũng như chơi ”
“…” Tình Dã nheo mắt Tóc vang hoe cô hỏi rằng Hình Võ khiêm tốn với khác khi nào thế Với trò chơi nào cầm tay sử dụng để chơi Chẳng lẽ để ăn
Có lẽ Tóc vàng hoe đang cao hứng bèn liếc mắt phòng bếp một cái hạ thấp giọng với Tình Dã: “Em biết đấy thôi đây khi chơi game Võ quen với một bây giờ đang lăn lộn khá ở Thượng Hải từ thị trấn của chúng đến xe thể thao cũng để lái cũng bảo Võ thôi học đến Thượng Hải để làm tuyển thủ chuyên nghiệp cùng ”
Tình Dã biết việc Hình Võ chơi game mỗi khi việc gì làm là ôm khư khư cái điện thoại để chơi game mà Tình Dã để ý việc đó dù thì thời đại bây giờ làm gì trai nào chơi trò trò cô thực sự ngờ Hình Võ chơi giỏi như nếu chiều nay đã tận mắt chứng kiến thì lúc Tóc vàng hoe chém thế chém nữa mặt thì cô cũng sẽ tin
Tình Dã chống tay lên má suy nghĩ một hồi : “Nghe thành tích học tập của tệ Nếu bằng ngoài thử xông pha xem ”
Tóc vàng hoe lập tức “chẹp chẹp” hai tiếng về phía Hổ mập một cái : “Người ở thành phố lớn đúng là suy nghĩ cũng khác khi đó Võ đã đề cập đến việc với mẹ nhưng dì Lý chửi nguyên cả một tuần suýt chút nữa thì bức chết luôn ”
Tình Dã khó hiểu hỏi: “Tại ”
Mặc dù điểm số của Tình Dã từng tụt dốc nhưng theo quan điểm của cô thì đường của mỗi con nhất thiết là học vì cô hiểu lý do tại Lý Lam Phương kiên quyết như
Hổ mập tiếp: “Nói chơi game là công việc đàng hoàng thêm nữa là Võ để bà bà nội của cho Lý Lam Phương chăm sóc”
Tóc vàng hoe thở dài một tiếng lắc đầu: “ thế khi hàng xóm xung quanh đều đến khuyên nhủ Võ hiểu chuyện thể vong ân bội nghĩa cứ thế mà ”
Khóe miệng Tình Dã khẽ giật cô khinh thường : “Chơi game nếu chơi giỏi thì là nghề nghiệp đàng hoàng chơi giỏi gọi là tuyển thủ cừ khôi giỏi giỏi thì xem thể thắng tiền Hiện tại tuyển thủ đều là ngành kinh doanh chính thức hơn nữa thời kỳ hoàng kim cũng chỉ vài năm quan niệm của mấy quanh đây quá thời chừng khi còn về thời kỳ giải phóng cũng nên”
Về việc chế giễu của Tình Dã Hổ mập đỏ mặt còn Tóc vàng hoe thì cứ thế thở dài
Sau đó bọn họ cùng đến chuyện khai giảng Tóc vàng hoe chủ nhiệm của cô là bà Phù thuỷ thì cợt vỗ vai Hổ mập và với Tình Dã: “Vậy thì cùng lớp với Hổ mập cần phiền nữa để Hổ mập bảo vệ ”
“…” Tình Dã về phía Hổ mập chỉ số IQ tương đối thấp một mực khẳng định: “Tôi thể chung lớp với ”
Hình Võ bưng thịt đã thái lát vốn dĩ tối nay Tình Dã sẽ nướng thịt kết quả là cô đại tiểu thư làm bộ làm tịch nướng hai miếng trong đó còn làm cháy mất một miếng khiến khác chẳng thể nổi nếu tiếp tục để cô nướng thì sẽ bỏ nửa chỗ thịt mất
Cuối cùng trách nhiệm nướng thịt vẫn rơi tay Hình Võ thói quen thường xuyên xắn tay áo lên tận vai gương mặt lười biếng bếp nướng lười thì lười nhưng nướng thịt tệ chút nào
Tóc vàng hoe và Hổ mập ăn khoẻ Tình Dã thấy hai họ trông như hai tên cầm đầu băng cướp ai cam lòng chịu yếu thế hầu như Hình Võ để miếng thịt nào lên đĩa là gắp sạch miếng đó chớp mắt cái đã trống đó ba như sói đói chằm chằm nướng cả nửa ngày cuối cùng bản thân vẫn ôm bụng đói lúc mới ý thức rằng đáng lẽ nên bắn cái gì mà súng thi cái gì mà đấu thắng cái bếp nướng bỏ mẹ về nhà
Trong lúc đợi thịt Tình Dã chống cằm Hình Võ chằm chằm nghĩ đến dáng vẻ lúc thi đấu chiều nay khi chuyên tâm cả toát thần thái ưu tú mỗi một lần bóp cò bắn địch đều vô cùng chính xác Thậm chí cô còn nghĩ rằng nếu tay là một khẩu súng thật thì chắc chắn sẽ ngầu
Nếu sinh trong gia đình như và lớn lên tại cái nơi nghèo khó cộng với tố chất ở con thì lẽ sẽ làm lính cầm súng thật bồi dưỡng thành tay bắn tỉa chuyên nghiệp sẽ chôn vùi tại nơi chật hẹp đến làm một tuyển thủ cũng xóm làng khinh thường
Tình Dã đã ở đây một tháng tuy rằng cô mấy khi chuyện với hàng xóm xung quanh tuy nhiên với đôi mắt điềm tĩnh và khôn ngoan của mỗi ngày cô đều quan sát mọi ở đây và thể đoán nguyên nhân Lý Lam Phương ngăn cản Hình Võ
Mặc dù dì danh nghĩa của cô ngày nào cũng bô bô cái miệng nhưng thực việc bà thể ở cửa nhà để quát tháo bừa bãi như đều là do con trai chống lưng nếu Hình Võ rời khỏi đây thì Lý Lam Phương sẽ mất chỗ dựa còn đối mặt với mẹ già mắc bệnh bại não và thế giới của bà sẽ sụp đổ
Đối với Lý Lam Phương thì một nửa cơ thể đã chìm trong bùn bà từng đến thảo nguyên bao la biển cả rộng lớn thế giới của bà chỉ dừng ở đống bùn lầy giờ cũng từng rời hoặc thay đổi cuộc sống của bản thân nhưng dường như bà đã vật lộn ngừng trong đống bùn lầy vì giữ Hình Võ khi bản thân nhấn chìm bản năng tồn tại khiến bà thể để vây hãm mà đẩy Hình Võ nên chỉ đành liên tục kéo xuống
Đột nhiên trong mắt Tình Dã hiện lên hình ảnh thậm chí cô còn cảm thấy Hình Võ thật đáng thương rõ ràng nhiều điểm sáng nổi bật tuy con lúc nào cũng nghiêm túc nhưng thể chịu khổ đầu óc cũng nhanh nhạy rằng là dễ dàng tìm lối thoát hơn đám Tóc vàng hoe Hổ mập là Lưu Niên nhưng giới hạn bởi gánh nặng cuộc sống cùng những ràng buộc của môi trường tại một nơi tăm tối như nơi đây
Nghĩ Tình Dã tự nở một nụ gượng gạo cô còn cảm thấy tiếc thay cho Hình Võ nữa chẳng hiện tại cô cũng chỉ như Bồ Tát bằng đất sét vượt sông [5]
Tình Dã cầm cốc bia lên định uống thì đột nhiên một bóng đen từ phía đối diện chạy tới Hình Võ nhảy qua bếp nướng vươn cánh tay dài chộp lấy cốc bia tay cô: “Không là cho cô uống mà quả thực là chẳng thể chịu nổi khi khen ngợi ”
Dứt lời nhếch miệng cô đột nhiên Tình Dã nhớ tới lần say khướt đã khen mông cong hai má chợt đỏ bừng đầu cúi thật thấp dám ngước lên thẳng
Sau đó cô thản nhiên sang hỏi Tóc vàng hoe: “Tại chỗ gọi là đình Trát Trát Có đều cặn bã nên thành nổi tiếng ”
Cả ba đối diện đều vô cùng sửng sốt Tóc vàng hoe và Hổ mập lập tức bật Tóc vàng hoe đập bàn: “Anh họ chị họ từ trát trong từ cặn bã đó nơi đây thời kỳ kháng Nhật hồng quân đóng quân tại đình đá phía nên mới gọi là đình Trát Trát tuy nhiên… Không gì sai khi hiểu thành như trong Huyện chúng thì đình Trát Trát chính là nơi hỗn loạn nhất” [6]
Tình Dã đã ở đây lâu như thỉnh thoảng thấy bọn họ nhắc đến đình Trát Trát và luôn cho rằng đó là từ “cặn bã” đây là lần đầu tiên cô biết cái tên liên quan đến chiến tranh nơi quả thực là huyền diệu mà
tối nay thực sự là bữa ăn vui vẻ nhất kể từ khi cô đến nhà Hình Võ khi sống tại đình Trát Trát cô hề biết thịt ngon như khi còn ở nhà mẹ cô cả nửa ngày để bảo cô ăn thịt hiện tại Tình Dã đã biết thịt quý giá đến nhường nào tóm là Lý Lam Phương luôn nỡ mua nhiều thịt trong một lần để ăn cho thoải mái
Hôm nay Tình Dã chỉ uống một cốc bia vặn tỉnh cũng chẳng say khi Tóc vàng hoe và Hổ mập rời Tình Dã đã giúp Hình Võ dọn dẹp đồ bếp rửa bát còn cô thì dựa bên bếp cầm cốc nước
Hình Võ cúi đầu với cô: “Đứng ở đây nóng hả”
Tình Dã dửng dưng : “Anh… Chẳng hôm nay lên thị trấn mua phụ kiện Phụ kiện ”
Hình Võ đầu cô chằm chằm những vì bên ngoài phản chiếu xuống đôi mắt sáng ngời và mạnh mẽ của Tình Dã uống bia nên đỏ mặt ánh đèn vàng mờ ảo hắt lên gò má cô làn da trắng nõn bừng sáng đến mê cám dỗ như trái đào mọng
Nước trong vòi đang ngừng chảy dội xuống bát đĩa phát tiếng “rào rào” vầng trăng lặng lẽ treo nóc nhà xung quanh yên tĩnh chẳng một tiếng động đây là lần đầu tiên Tình Dã cảm thấy cuộc sống thanh thản và bình yên đến thế
Cô chớp mắt khẽ nở nụ : “Vậy nên cơ bản là chẳng phụ kiện nào hết sợ tự nhốt buồn bực ở nhà nên viện cớ đưa ngoài hóng gió ”
Hình Võ cũng phủ nhận chỉ cúi đầu tiếp tục rửa bát cần gì phủ nhận Tình Dã ngốc chỉ cần ngẫm một chút là ai bảo cô lần đáng thương tủi hờn với rằng chẳng khỏi cửa cả sắp mốc meo đến nơi chẳng quen lấy một bạn bè trò chuyện cùng cô ai đưa cô tham quan ngắm nghía đến sữa rửa mặt cũng chẳng biết mua ở còn cả toner kem dưỡng và kem chống nắng nữa cái gì cũng …
Sau sự việc của Ngô Lão Nhị Hình Võ thực sự lo lắng cô đại tiểu thư sẽ mắc bệnh tự kỷ tối hôm còn lóc đòi về nhà ngoài nơi thì cũng Mẹ nó ai mà biết trái tim của cô gái đến từ thành phố mong manh cẩn thận bỏ nhà mất thì làm thế nào
Sau khi đón về mẹ hầu như chẳng mấy quan tâm cho rằng cứ đối xử như đối xử với cho ăn no là nếu Tình Dã là con trai thì Hình Võ sẽ thực sự chẳng buồn để ý bỏ nhà thì cứ việc bỏ nhưng cô là con gái nếu cực đoan thực sự xảy chuyện thì lương tâm của sẽ cắn rứt vì dù mẹ cũng đã nhận tiền của
lúc điện thoại của Tình Dã đổ chuông khi nãy cô bê bát đĩa nên đặt điện thoại bàn bếp Hình Võ liếc một cái thì trông thấy gọi đến là Mạnh Duệ Hàng
[1] Phố Vương Phủ Tỉnh ở Bắc Kinh là một trong những phố mua sắm nổi tiếng nhất của Bắc Kinh Phần lớn đại lộ hạn chế xe cộ lưu thông và lúc nào cũng đầy bộ là một trong những đại lộ hiện đại và hấp dẫn nhất Trung Quốc
[2] PK là tắt của cụm từ tiếng Anh Player Killing khi dịch tiếng Việt thì đây là từ để chỉ những hành động của chơi khi hóa thân nhân vật trong game nhằm tấn công giết đối thủ bằng cách điều khiển sử dụng những dụng cu vụ khí chiêu thức kỹ năng của nhân vật Người chơi thể thỏa sức thể hiện kỹ năng chiến đấu của nhưng vẫn tuân theo quy luật nguyên tắc chung của trò chơi
[3] Từ Thư (狙 – Jū) trong 狙击 – Jūjī nghĩa là tay bắn tỉa
[4] Counter-Strike (CS) là một trò chơi máy tính kinh điển Thuộc thể loại bắn súng góc thứ nhất mang tính chiến thuật cao phát triển bởi Valve Cha đẻ của nó là Lê Minh “Gooseman” Counter-Strike Valve phát hành Microsoft Windows năm 2000 Đây là tựa game đã giúp định hình nên thể loại bắn súng
[5] Bồ Tát bằng đất sét qua sông: Phép ẩn dụ nghĩa là bạn thậm chí thể bảo vệ chính chứ đừng đến việc cứu khác
[6] Từ 渣 (Zhā): Cặn bã cặn bã (Từ chính là từ tra trong tra nam mà Genz TQ bây giờ dùng đó) và từ 扎 (Zhā): Đóng cắm phát âm giống cùng là Trát