Giới thiệu truyện
Chiêu Chiêu Như Nguyện
Tết này tôi đến nhà kẻ thù không đội trời chung chúc Tết, nhưng từ chối lời mời ở lại ăn cơm.
Hắn cười cười, giọng điệu mỉa mai:
“Tôi biết mà, cô ghét tôi, coi thường tôi, nên lúc nào cũng vội vã rời đi, chẳng bao giờ chịu ở lại ăn cơm.”
Tôi im lặng hai giây, rồi chậm rãi hỏi:
“Anh có muốn biết lý do thật sự không?”
Đối thủ một mất một ngơ ngác: “Ý cô là gì?”
Tôi chỉ về phía bếp, biểu cảm có chút khó tả:
“Là vì lần trước tôi đến đây, tôi tận mắt thấy con chó nhà anh ỉa thẳng vào chảo.”