Chia tay đi, càng sớm càng tốt! - Chương 5
Năm thứ hai khi rời khỏi thành phố A em trai kết hôn
Mẹ tìm đến một chị họ nhờ chị liên lạc với gọi về dự đám cưới của em trai
Dĩ nhiên việc tham dự chỉ là phụ quan trọng là bắt gửi tiền mừng
Không hiểu bà lấy tự tin ngay cả khi đã cắt đứt liên lạc với cả nhà vẫn bảo chị họ nhắn với :
“Không về cũng nhưng tiền mừng nhất định gửi”
Không chỉ bắt gửi tiền còn yêu cầu gửi ít nhất năm vạn với lý do:
“Con trai một họ hàng cũng kết hôn chị gái đã tặng năm vạn tiền mừng”
mẹ chỉ thấy tặng em trai năm vạn mà thấy gia đình họ phân biệt đối xử
Cũng thấy em đó luôn giúp đỡ chị gái lúc chị cần tiền đều sẵn sàng hỗ trợ
Còn em trai đã giúp gì cho
À giúp tăng huyết áp
Lúc ba đánh nó bên cạnh cợt
Lúc mẹ chửi nó chỉ chực đổ thêm dầu lửa
Ba mẹ từ nhỏ đã nhồi nhét đầu nó tư tưởng rằng là chị gái nó chính là “máy rút tiền” của nó
Kết quả là khi nó trường mỗi khi tiền nó đều tìm đến xin
từng cho nó một xu nào
Nó thấy giá trị lợi dụng bèn tự động xóa hết liên lạc với
Thế nên chúng đã sớm còn liên lạc nữa
Cũng vì khi nó kết hôn về cũng gửi tiền mừng
Kể cả khi nó con cũng coi như biết
Nó cũng tự hiểu rằng từ nó sẽ moi lợi ích gì nên cũng cần duy trì một mối quan hệ vô nghĩa
9
Tôi bao giờ nghĩ rằng năm năm em trai liên lạc với
Là vì chuyện dưỡng lão của mẹ
Bây giờ nó đã là cha của hai đứa con
Mẹ mấy năm nay vẫn luôn giúp nó trông con
Có lẽ vì bà đã già sức khỏe ngày càng kém việc trông hai đứa nhỏ quá sức hơn nữa bà còn cao huyết áp
Từ hai năm sức khỏe của bà bắt đầu suy giảm đến năm nay trong vỏn vẹn hai năm bà đã liệt
Sau khi mẹ liệt em trai để bà tiếp tục ở nhà vì sợ liên lụy
Hơn nữa khi mẹ trông cháu đã xảy mâu thuẫn với con dâu nên em dâu kiên quyết đồng ý để mẹ ở nhà dưỡng lão
Về phần ba ông lúc trẻ chỉ biết hống hách trong nhà đến khi càng già càng vô trách nhiệm ngang ngược hơn
Suốt ngày chỉ uống rượu hoặc đường uống rượu kể còn gây sự đánh ít lần
Nghe khi em trai kết hôn và con trong tiệc đầy tháng của cháu ba uống say chửi bới con dâu thậm tệ thậm chí còn định đánh nó
Kết quả em trai và em dâu cạch mặt ông luôn
Em trai dứt khoát cấm ông bén mảng đến nhà thậm chí còn cảnh cáo:
“Có chết bên ngoài cũng đừng gọi cho ”
Mẹ biết rõ rằng nếu bà về nhà ba chắc chắn chăm sóc nổi bà
Đừng chăm sóc đến chuyện ba bữa cơm một ngày cũng đã là vấn đề lớn
Vậy nên mẹ và em trai cùng nghĩ đến —con nợ ngốc năm xưa
Hy vọng thể đưa bà về chăm sóc lo cho bà dưỡng lão đến cuối đời
Tôi từ chối ngay lập tức:
“Không đời nào”
Cả tiền bạc lẫn tình cảm đều cho con trai thậm chí vì sính lễ của nó mà sẵn sàng đẩy hố lửa
Đến lúc dưỡng lão nhớ đến con gái
Nằm mơ
Sau khi từ chối hai mẹ con họ lôi tòa
Mẹ xe lăn tòa tố cáo bất hiếu chịu dưỡng lão cho bà
một chữ cũng nhắc đến chuyện bà đã thiên vị con trai suốt bao năm trời
Cũng lấy một lời về em trai như thể nó chút trách nhiệm nào
Sau khi tố cáo bà còn mặt dày đề nghị với tòa án:
“Hoặc là con gái đón về phụng dưỡng hoặc là mỗi tháng chu cấp tám nghìn tệ để thuê chăm sóc ”
yêu cầu bác bỏ
Cuối cùng tòa chỉ xử chu cấp bảy trăm tệ mỗi tháng
Mẹ phục rằng sẽ kiện tiếp đến khi chịu đón bà về sống chung hoặc chịu trả tám nghìn tệ mỗi tháng mới thôi
Tôi thản nhiên gật đầu:
“Tùy bà”
Sau đó ngay trong tháng đầu tiên mua một đống thực phẩm chức năng vô dụng tổng trị giá đúng bảy trăm tệ gửi thẳng đến nhà bà
Tháng đổi sang một hãng thực phẩm chức năng khác tiếp tục gửi đến
Nguyên tắc của chính là:
Tòa phán bao nhiêu đưa bấy nhiêu
đưa bằng cách nào là do quyết định
Sau một năm liên tục nhận những thứ vô dụng một đêm nọ bất ngờ nhận điện thoại của bà
Trong điện thoại bà nức nở với :
“Tiểu Ngữ em trai con đúng là đồ vong ân bội nghĩa
Vì nó cưới vợ mẹ đã mua nhà cho nó trả thẳng tiền còn giúp nó trông con bao nhiêu năm
Bây giờ mẹ liệt ba con ở nhà bảo nó mang cho mẹ một bữa cơm thôi mà nó cũng chịu
Nó còn hét mặt mẹ bảo chết đừng sống mà gây họa cho cả nhà”
Chửi xong em trai bà sang chửi ba :
“Ba con đúng là đồ trời đánh trông cậy
Suốt ngày cờ bạc thì uống rượu mà cứ uống say là đập phá đồ đạc trong nhà”
Tôi rằng chẳng chính bà đã nuôi dạy một thằng con vong ơn bội nghĩa đó
Ba đáng tin trách nhiệm chẳng cũng do bà dung túng từ đầu đến cuối
tiếng bà nỡ xát muối vết thương nên châm chọc gì thêm
Tôi chỉ lạnh nhạt khuyên nhủ:
“Mẹ già ai mà chẳng lúc bệnh tật nhưng chẳng ai cũng thể tự lo cho ”
Nghĩ một chút thêm:
“Hơn nữa chẳng chính mẹ từng rằng đàn ông nhà nào mà chẳng tật
Ba con tính tình cục súc mấy khi quan tâm đến việc nhà cứ uống rượu là thấy cái gì cũng mắt
Vậy mà mẹ vẫn chung sống với ông mấy chục năm trời đó thôi”
“Giờ đã sống với cả đời chẳng lẽ thể sống tiếp những ngày cuối cùng ”
“Mẹ đừng làm làm mẩy nữa
Người già thì nên biết tự lo cho bản thân đừng khiến con cái thêm phiền
Không thì chỉ càng làm chán ghét thôi”
Mẹ : “……”
Tôi cứ nghĩ rằng và mẹ đã rõ ràng bà sẽ bao giờ gọi cho nữa
chỉ nửa năm bà gọi đến
Lần vì bà mà là vì ba
Ba nghiện rượu nửa đêm còn đòi ngoài nhậu với
Uống xong đường về nhà ông té xuống sông chết đuối đến tận hôm thi thể mới phát hiện
Mẹ gọi về dự tang lễ
Người đã khuất thể trách tội nên đã trở về
khi tang lễ kết thúc khi chuẩn rời mẹ níu chặt lấy nước mắt rưng rưng nức nở xin
Bà :
“Xin con Tiểu Ngữ
Những năm qua mẹ đã thiên vị em trai con quá nhiều”
Tôi mái tóc đã bạc trắng của bà gương mặt đầy nếp nhăn sâu đến mức tưởng như khắc thành rãnh
Tôi thể liên tưởng nổi phụ nữ run rẩy lóc mặt lúc với bà mẹ ngang ngược năm đó từng ép cưới một gã đàn ông tồi tệ
im lặng lâu lạnh nhạt đáp:
“Mẹ cần xin con
Vì dù nữa con cũng sẽ tha thứ”
Tôi thừa hiểu lý do vì bà đột nhiên hạ xin
Không lâu đó họ hàng đến thăm bà
Bà than thở đầy hối tiếc kể chuyện về bà nội
Bà khi bà nội mất đã xin nghỉ phép để chăm sóc
Lúc đó hầu như rời bệnh viện suốt 24 giờ chỉ sợ chỉ cần khỏi một lúc thôi bà sẽ chuyện gì đó
Thậm chí những năm cuối đời của bà nội mỗi khi bà vấn đề gì luôn là về thăm đầu tiên
Giờ đây khi mẹ so sánh với bà nội bà dĩ nhiên cảm thấy hụt hẫng
Bà mong cũng sẽ chăm sóc bà như từng chăm sóc bà nội
Hơn nữa khi ba chết em trai hề ý định đón mẹ về sống chung
Trái nó còn xúi mẹ bán nhà lấy một phần tiền gửi viện dưỡng lão một phần đưa cho nó
Nó còn buông lời đe dọa:
“Nếu mẹ đồng ý thì con sẽ quan tâm đến mẹ nữa”
Mẹ cả đời coi trọng thể diện
Bà con trai con gái nếu viện dưỡng lão còn khó chịu hơn cả chết
Vì thế bà hối hận xin
nghĩ cũng thật nực
Bà nghĩ rằng chỉ cần một câu xin là thể xóa bỏ mọi chuyện
Nằm mơ
Tôi tuyệt đối bao giờ tha thứ