Cái Giá Phải Trả - Chương 4
10
Tôi tưởng mình đã dọn chỗ nhanh gọn thế rồi, thì bước tiếp theo sẽ là Lâm Tự đi đăng ký kết hôn với Tần Nhiên, chính thức làm cha dượng người ta.
Nhưng tôi thật sự không ngờ — chuyện xảy ra sau đó khiến tôi suýt nữa vỡ cả mắt kính.
Tháng thứ ba sau khi rời thành phố A, Lâm Tự gọi điện cho tôi, giọng gấp gáp hỏi tôi đang ở đâu, có thể… tái hôn không?
Cuộc gọi đến khá sớm, tôi còn đang ngủ mơ. Thấy số lạ nên tiện tay nghe, nghe đến câu đó thì tỉnh như sáo:
“Vãi thật, ngủ dậy gấp quá, tưởng mình hoa mắt. Tên chồng cũ ‘chết rồi’ của tôi sống lại luôn rồi à?”
Lâm Tự: “…”
Anh ta hối hả nói tiếp: “Tuyết à, anh nói nghiêm túc đấy. Sau này mẹ anh sẽ không can thiệp vào chuyện của bọn mình nữa. Anh cũng tuyệt đối không làm mấy chuyện ngu ngốc như trước nữa.”
Tôi: “?”
Tôi không biết anh ta ăn trúng thứ gì mà lại gọi điện cho tôi, nhưng tôi đáp:
“Anh gọi thì đúng là cắt ngang giấc mơ đẹp của tôi thật. Nhưng anh, anh còn đang mơ à?!”
Nói xong tôi tắt máy, tặng luôn combo block thẳng tay.
Tôi chẳng thèm tìm hiểu xem anh ta đang có chuyện gì.
Mấy ngày sau, một đồng nghiệp cũ — người biết rõ quá trình tôi ly hôn với Lâm Tự — gọi điện cho tôi, nhờ vậy tôi mới biết lý do vì sao Lâm Tự lại muốn quay lại.
Hóa ra… Tần Nhiên căn bản không có thai.
Cô ta đã phá thai trước cả khi Lâm Dược gặp chuyện.
Lý do là: Trước khi xảy ra tai nạn, Lâm Dược đã ngoại tình, mà người phụ nữ chết cùng trong tai nạn hôm đó – chính là tiểu tam của anh ta.
Còn Tần Nhiên – sau khi Lâm Dược chết – cố tình nói dối mang thai là để trả thù mẹ chồng, đồng thời giành được toàn bộ quyền thừa kế tài sản của Lâm Dược.
Tôi: “!”
Vãi thật, ngủ dậy gấp quá, lần này không chỉ ảo giác mà còn ảo thính luôn rồi?!
11
Không phải ảo thính.
Sau khi đồng nghiệp tám xong với tôi, cúp máy rồi còn gửi cho tôi vài ảnh chụp màn hình. Nói là do mẹ của bạn của dì hai của cô ấy chia sẻ lại — bằng chứng Tần Nhiên tung ra trong group gia tộc nhà họ Lâm, vạch trần chuyện Lâm Dược ngoại tình. Còn có cả đoạn chat giữa Lâm Dược và mẹ Lâm, hai mẹ con âm mưu tính kế Tần Nhiên.
Trời đất ơi, mẹ Lâm đã biết chuyện Lâm Dược ngoại tình từ trước khi Tần Nhiên mang thai rồi.
Nhưng bà ta không những không khuyên con trai dừng lại, mà còn bày kế giúp nó. Mục tiêu là giữ cho “cờ đỏ trong nhà không đổ, cờ màu ngoài đường vẫn bay”.
Kế sách chính là: để Tần Nhiên mau chóng mang thai, sinh con ra rồi thì, một cô gái mồ côi không nơi nương tựa như cô ta, vì nghĩ đến đứa trẻ mà sẽ không ly hôn nổi.
Hai mẹ con còn tính tiếp — sau khi sinh con, bảo Tần Nhiên nghỉ việc ở nhà chăm con. Một khi toàn bộ thời gian và tinh lực đều dồn vào con cái, cô ta sẽ chẳng còn thời gian phát hiện ra chuyện ngoại tình của Lâm Dược nữa.
Tôi: “…”
Kế này đúng là ác độc.
Kết quả, chẳng ngờ Tần Nhiên sau khi mang thai lại âm thầm phát hiện Lâm Dược có dấu hiệu lạ, nên bắt đầu điều tra.
Sau khi xác nhận anh ta ngoại tình, cô ta còn lần ra tin nhắn giữa Lâm Dược và mẹ anh ta, rõ ràng bàn chuyện tính kế mình.
Tôi chợt nhớ lại chuyện lúc Thanh Minh về nhà họ Lâm, khi đó Lâm Dược và Tần Nhiên cãi nhau, mẹ Lâm đã tát con trai hai cái để bênh con dâu.
Giờ mới thấy, bà ta diễn giỏi thật. Khi ấy tôi còn tưởng bà là một người mẹ chồng tốt cơ đấy.
Tất nhiên, diễn xuất của Tần Nhiên cũng không phải dạng vừa. Cô ta khi ấy đã biết chuyện, còn giữ đủ bằng chứng, thậm chí đã phá thai, nhưng vẫn không lật bài ngửa ngay. Ngược lại còn âm thầm lên kế hoạch làm cú “chốt hạ”.
Định đợi lúc tiểu tam sắp cưỡi gió thăng tiến nhờ Lâm Dược, thì tung toàn bộ bằng chứng ra, khiến cả hai đồng loạt thân bại danh liệt, rồi mới ly hôn.
Nhưng đời mà, đâu ai ngờ được…
Lâm Dược đưa tiểu tam đi công tác, trên đường về thì cả hai cùng chết trong tai nạn xe.
Lâm Dược chết rồi, nhà họ Lâm năn nỉ Tần Nhiên đừng phá thai, lại đưa ra hàng đống điều kiện có lợi. Vì những điều kiện đó, cô ta tiếp tục “diễn”, diễn đến mức khiến tôi và Lâm Tự tan vỡ, rồi tặng cho mẹ chồng một cú “chém ngọt”.
Tôi sực nhớ — hồi cô ta mang thai, trừ cái bụng ra, chẳng có điểm nào giống người đang mang thai cả.
Thì ra… thật sự không mang thai.
Giờ thì mẹ Lâm — người ngày đêm mơ về cháu nội — không chỉ trắng tay, mà cả đống tài sản của con trai cũng lọt vào tay Tần Nhiên. Gọi là “người đi – của cũng đi”, chẳng sai chút nào.
Mà cái đau nhất là: bà ta biết sự thật đúng vào lúc tưởng rằng cháu nội sắp chào đời.
Tần Nhiên chơi khéo thật, đưa người ta lên cao để rồi thả rơi xuống đau nhất có thể.
Thế nên, sau khi sự việc vỡ lở, mẹ Lâm sốc đến mức phải đưa vào viện cấp cứu. Giờ vẫn chưa xuất viện nổi.
Nửa năm đau buồn vì mất con còn chưa nguôi, lại thêm cú này, muốn tỉnh táo lại e rằng cũng khó. Bảo sao Lâm Tự gọi cho tôi, nói mẹ anh ta sẽ không can thiệp gì nữa.
Tch, có muốn cũng phải ra viện được trước đã.
Tôi còn đang cảm thán, thì đồng nghiệp kia lại nhắn tiếp:
【Tần Nhiên chơi thật độc, thật dứt khoát. Làm xong mấy chuyện đó, cô ta đã chặn liên lạc tất cả người nhà họ Lâm, bán hết tài sản, và rời khỏi thành phố A rồi. Chỉ tiếc cho cậu với Lâm Tự.】
Tôi: 【……】
Tiếc cái gì mà tiếc?
Mẹ chồng tính kế suốt cả đời người ta, người ta dội ngược lại cũng đâu sai?
Huống hồ, tôi chẳng thấy tiếc nuối gì khi ly hôn với Lâm Tự cả.
Cái tính cách mẹ bồng con của anh ta, cộng với kiểu trở mặt nhanh như lật bánh tráng của mẹ anh ta, khiến tôi gần như chắc chắn: Nếu khi đó tôi không dứt khoát ly hôn, những ngày tháng sau này chỉ có thể dùng một từ để hình dung — địa ngục trần gian.
Mẹ Lâm có thể diễn một lúc, nhưng không thể diễn cả đời.
Giờ nghĩ lại, tôi còn phải cảm ơn Tần Nhiên — cô ta không chỉ giúp tôi nhìn rõ bộ mặt thật của một gã đàn ông mẹ bao, mà còn đính kèm thêm nửa căn nhà khi tôi ly hôn.
12
Kết quả là, tôi còn chưa kịp gửi thư cảm ơn cho Tần Nhiên…
Thì cô ta đã chủ động tìm đến tôi trước, để xin lỗi.
Cô ấy gửi một đoạn tin nhắn rất dài:
【Tạ Tuyết, xin lỗi cậu, vì chuyện của tôi mà làm liên lụy đến cậu.】
【Tôi và Lâm Tự thật sự không có gì. Hồi trước tôi nói mình thấy Lâm Dược, phải nhập viện, vòi nước trong nhà bị hỏng, gặp ác mộng lại mơ thấy Lâm Dược các kiểu… ban đầu chỉ là để hù mẹ anh ta. Không ngờ, mẹ anh ta lần nào cũng gọi Lâm Tự đến chỗ tôi, bắt anh ấy phải an ủi tôi. Tôi bảo anh ấy đi, nhưng anh ấy không chịu. Có lẽ anh thấy áy náy với tôi…】
Tôi: 【?】
Tần Nhiên lại tiếp tục nhắn thêm một tràng.
Tôi bắt đầu hiểu vì sao trước khi Lâm Dược chết, cái tên Tần Nhiên lại thường xuyên xuất hiện trong miệng Lâm Tự như vậy. Thì ra Lâm Tự đã biết Lâm Dược ngoại tình từ lâu, nhưng giống như mẹ anh ta, anh ta chọn cách che giấu.
Tần Nhiên vừa nhắn, vừa gửi cho tôi vài ảnh chụp màn hình.
Là đoạn chat giữa Lâm Tự và Lâm Dược lúc còn sống.
Phải công nhận, Lâm Tự có phần “hơn” mẹ anh ta một chút, không trực tiếp tham gia tính kế Tần Nhiên. Anh ta còn khuyên Lâm Dược nên thu tay lại.
Nhưng chỉ vài câu, Lâm Dược đã dội gáo nước lạnh vào mặt, bảo đừng lo chuyện bao đồng. Thậm chí, để Lâm Tự bớt nói, Lâm Dược còn giới thiệu “tiểu tam” cho em trai mình.
Lâm Tự từ chối, nhưng cũng câm miệng luôn từ đó.
Sau đó còn từng giúp Lâm Dược che giấu tiểu tam, chính là cái lần anh ta dắt tôi đến nhà Tần Nhiên chơi.
Tôi: 【!】
Má nó chứ, giờ nghĩ lại thấy hồi đó mình không chỉ mù, mà là mù luôn cả cái hốc mắt.
Mà Tần Nhiên không nói ra sớm là vì… cô ta sợ tôi cũng biết chuyện Lâm Dược ngoại tình, nên nghi tôi là đồng phạm với nhà họ Lâm, cùng nhau lừa dối cô ta.
Tần Nhiên: 【Cứ cho là tôi lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử đi.】
Tần Nhiên: 【Dù gì thì tôi cũng chẳng ưa gì Lâm Tự, tôi thấy anh ta cũng chẳng tốt lành gì. Nhưng dù sao đi nữa, tôi đã vì trả thù bọn họ mà phá hỏng cuộc hôn nhân của cậu.】
Tôi còn chưa kịp nhắn lại, cô ta đã gửi thêm một tin:
【Nên, coi như tôi mua một chút yên tâm cho mình.】
Tôi: 【?】
Tôi vừa gửi dấu hỏi, Tần Nhiên không nhắn lại nữa. Tôi nhắn thêm vài câu thì chỉ nhận lại một dấu chấm than đỏ to đùng.
Cùng lúc đó, có tin nhắn từ ngân hàng gửi tới — ai đó đã chuyển vào tài khoản của tôi… hai trăm ngàn.
Tôi: “!”
Đúng lúc đó, mẹ tôi gọi tôi ra ăn cơm, thấy tôi ngồi đờ ra nhìn điện thoại thì hỏi: “Nghĩ gì đấy con?”
Tôi nhìn bà, lại nhớ chuyện lúc trước mình còn lo Tần Nhiên cướp mất ba mẹ, liền nói:
“Con đang tính… rao bán ba với mẹ đấy.”
Mẹ tôi: “???”