Bỗng Chốc Thành Vương Phi - Chương 6
Cái gì mà Hướng Tinh “tiểu” lâu !
Chỉ nhìn buồng ngủ bên ngoài thôi ước chừng cũng phải hai mươi phòng , mà tẩm phòng bên trong thì càng lớn gấp ba sảnh ngoài , khoa trương hơn chính là bên ngoài còn có một sân thượng lớn . Phòng nàng nằm ở lầu hai , còn đệ đệ Thiếu Vân thì ở lầu dưới .
Đầu mùa hè ánh nắng tuy rằng không quá ngắt , nhưng sau khi thiêm thiếp một lát Cốc Tử Dung vẫn cảm thấy buồn bực , vì thế nàng cởi áo ngoài , chỉ áo trong cùng một cái quần khố hơi dài , ngồi trên ghế dựa cạnh cửa sổ , hưởng thụ từng cơn gió nhẹ thổi vào phòng .
Mà đúng lúc Cận Minh Lôi bước vào trong sảnh liền chứng kiến cảnh tượng này .
Chỉ thấy mỹ nhân lười biếng dựa dựa vào song cửa sổ , áo ngắn lộ ra cánh tay bạch ngọc , dưới quần thì lộ ra hai cẳng chân trắng nõn mềm mại ; mái tóc dài đến bay nhẹ theo gió , ánh nắng vàng dịu dàng chiếu lên thân thể nàng .
Cận Minh Lôi phát hiện dục vọng của mình càng mãnh liệt .
“Nghĩ gì vậy ?”
Cốc Tử Dung nghe tiếng bất ngờ quay đầu lại , ánh mắt cảnh giác nhìn thấy người đến lúc sau mới trấn tĩnh lại .
“Có chuyện gì sao ?” Tiếng nói mềm mại đáng yêu trời sinh có một chút biếng nhác.
Cận Minh Lôi tâm thần rung động . Chưa bao giờ biết trên đời này lại có một tiếng nói mềm mại đáng yêu đến thế , nghe một hồi liền mê muội vài phần , đáng tiếc cá tính của nàng hình như không tương xứng với tiếng nói . Hắn nghĩ ngợi rồi nói .
“Đây là mấy bộ xiêm y ta cho người ra chợ mua , ngươi tạm mặc trước , không phải tiếp tục mặc nam trang.” Hắn đem chồng quần áo đặt lên trên bàn , ngữ khí có chút như ra lệnh .
“Xem ra Thiếu Vân nói không sai , quả nhiên là ta giả dạng thế nào đi nữa cũng không giống nam nhân.” Cốc Tự Dung có chút tự giễu than thở , liếc mắt nhìn quần áo trên bàn một cái .
“Vì sao phải nữ giả nam trang?” Hắn có chút tò mò hỏi .
“Cái này còn phải hỏi sao ? Thuận tiện hành tẩu.” Cốc Tử Dung liếc mắt nhìn hắn .
Sóng mắt lưu chuyển , đôi mắt thanh thuần linh động nghiêng mắt nhìn , chăm chú nhìn một lúc , bát giác lộ ra vẻ xinh đẹp , đôi môi đỏ mặc trên khuôn mặc nhỏ nhắc xinh đẹp như bạch ngọc hơi hơi lộ ra đường cong tựa tiếu phi tiếu , nhất thời làm cho lòng người lay động , huyết mạch phẫn trương .
Con ngươi lạnh băng của Cận Minh Lôi trào dâng phong ba , thoáng hiện lên tia sáng muốn cuồng dã đoạt lấy , khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị , từng bước một đến gần nàng .
Sống mười bảy năm , Cốc Tử Dung chưa từng nhìn thấy bất cứ người nào dùng loại ánh mắt này nhìn nàng , nàng lặng đi một chút .
Nàng nói gì sai sao ? Vì sao ánh mắt của hắn khiến nàng cảm thấy mình giống như món ăn hiếm lạ trên bàn vậy ? Mà sự nóng bỏng trong mắt kia như thể nhìn thẳng vào da thịt dưới lớp quần áo của nàng , khiến toàn thân nàng nổi lên cảm giác khô nóng .
Quỷ dị , thật là quỷ dị ! Cốc Tử Dung không tự nhiên đem tầm mắt chuyển hướng ra ngoài cửa sổ , trong lòng kinh ngạc phát hiện , từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên nàng trốn tránh lại không dám nhìn thẳng ánh mắt của người khác , thậm chí đối với ánh mắt nghiêm khắc lạnh lùng của Nghiêm Siêu nàng cũng chưa từng chùn chân qua .
Nàng nhìn hoa cỏ cây cối ngoài cửa sổ nghĩ , có chút cảm thán , từ sau khi đi vào cổ đại , mười năm bồi tưỡng tính cách nguội lạnh cũng trôi đi vô tung , cá tính của nàng bây giờ không chỉ không còn lãnh đạm , ngược lại còn thường xuyên phát hỏa , thỉnh thoảng cáu kính , nàng vốn không hay nhiều lời bây giờ cũng trở nên nói nhiều , lúc bị khiêu khích thậm chí còn nguyền rủa khiến bản thân ngạc nhiên không thôi .
Bình thường những lúc đấy , nàng không thể không hoài nghi trước khi đến cổ đại , có phải hay không bị Khiết Nhi động tay động chân , nàng mới có thể động một chút lại dễ kích động, hay là bởi vì ở nơi này không có sự áp chế của Nghiêm Siêu , giải trừ hết thảy câm kị , đây mới là bản tính của nàng ?
Ai ! Đau đầu quá đi ! Thực sự nghĩ không thông .
Đột nhiên có cái gì gây rối đánh thức Cốc Tử Dung , nàng vừa quay đầu lại liền bất ngờ phát hiện Cận Minh Lôi chẳng biết từ lúc nào đã ngồi bên cạnh nàng , trong tay còn cầm một túm tóc đen của nàng ngửi , khuôn mặt khốc phóng đại chỉ cách nàng mấy cen-ti-mét mà thôi , mà khóe miệng người này còn thoáng chứa đựng một nụ cười thực chướng mắt , con ngươi đen láy thì sáng rực nhìn nàng .
Nàng bị tình huống xảy ra bất ngờ dọa sợ tới mức hít một hơi khí , hai má cũng hơi hơi nóng lên .
“Này ! Ngươi làm gì mà dựa vào gần như vậy ? Ghế dựa còn lớn mà!” Nàng lên tiếng đánh đòn phủ đầu .
Cận Minh Lôi sửng sốt , nhịn không được bật cười vui vẻ . Ông trời ! Chưa từng có một nữ nhân nào khi hắn tiếp cận còn có thể nói chuyện , thậm chí còn muốn hắn cách xa một chút , nàng thật đúng là đặc biệt a !
“Này ! Có gì buồn cười chứ?” Cốc Tử Dung nhìn hắn cười to , mới phát hiện trước đó nàng hình như chưa từng thấy hắn cười qua , hơn nữa nàng có thể khẳng định hắn rất ít cười . Nhưng mà hắn cười rộ lên nhìn rất đẹp , không biết rốt cuộc là nàng nói gì khiến hắn cười .
“Ta gọi là Cận Minh Lôi , gọi ta là Minh Lôi hay Lôi cũng được , nhưng không nên gọi ta là này.” Cận Minh Lôi dừng cười , nghiêm chỉnh nói xong vẫn mỉm cười nhìn nàng chằm chằm .
“Ác” Cốc Tử Dung ngẩn người , chủ đề sao lại chuyển sang tên chứ , nàng nhìn khuôn mặt gần ngay trước mắt , đột nhiên nhớ ra , “Không phải bảo ngươi cách ra xa chút sao ? Sao trái lại ngươi càng ngồi càng gần ?” Nàng có chút bất mãn dùng ngón tay đẩy hắn ra sau .
“Là ta thích dựa vào nàng gần một chút.” Hắn đưa tay ra phất nhẹ lên gò má non mềm của nàng , cảm xúc trơn mịn kia khiến hắn nhịn không được cúi đầu xuống bên cổ nàng ngửi “Nàng thật là thơm!”
Tay hắn ấm áp , lòng bàn tay thô giống như có điện tác động đến thần kinh cảm xúc dưới da nàng , làm tâm nàng có hơi kinh sợ , nhất thời luống cuống tay chân đẩy cái đầu phủ trên vai của hắn .
“Ngươi đủ rồi đó! Rốt cuộc ngươi cho là ngươi đang làm gì hả ?” Nàng giận dữ mắng hắn , đáng tiếc tiếng nói mềm mại trời sinh thật sự không làm gì được người ta .
Tiếng nói êm ái truyền vào trong tai , tâm Cận Minh Lôi càng thêm ngứa ngáy khó chịu , tay hắn không để ý đến lời nói tức giận của nàng , nhanh chóng bắt lấy cằm nàng .
“Ta chỉ muốn hôn một cái …” Hắn kề sát môi đến bên môi của nàng , khí nóng phả lên khuôn mặt nhỏ nhắn , dứt lời , hắn nhanh chóng hôn môi đỏ mọng kiều diễm của nàng .
Nụ hôn của hắn nhiệt tình cường hãn , đầu lưỡi mạnh mẽ xâm nhập vào trong miệng của nàng , cánh môi mút lấy cái lưỡi đinh hương của nàng , chóp mui tràn ngập mùi thơi xử nữ .
Thân hình nhỏ bé của Cốc Tử Dung căn bản không chống cự được hắn ngang ngược cướp đoạt , môi lưỡi hắn nóng bỏng khiến nàng thể nghiệp qua rung động trước giờ chưa từng nghiệm qua , đầu lưỡi chuyển động không chút nào che dấu nhục dục đang nảy sinh , khiến cho nàng lĩnh hội không được dục vọng nặng nề , thoáng chốc khiến nàng không biết phải làm thế nào , chỉ có thể mặc hắn ‘ta cần ta cứ lấy’ , vô lực chống đỡ .
Đợi đến khi thả ra chuyển thành triền miên hôi xuống thì thần chí nàng sớm đã hoang mang mềm đi trên người hắn .
Chưa bao giờ có một người nữ nhân nào có thể khiến cho hắn trong lúc hôn môi liền gợi ra dực hỏa hắn cơ hồ không thể khống chế nổi , mà lúc này nam tính cứng rắn như sắt nơi hạ thân là minh chứng tốt nhất .
Hắn không ngừng hôn lên ngũ quan tinh tế của nàng , cảm giác thân thể mềm mại xụi lơ của nàng , tự tôn nam giới sâu trong lòng tà ác lộ ra ánh mắt đắc ý , đại chưởng thì thừa dịp thần chí nàng mê man rất nhanh cởi bỏ áo ngắn của nàng , lộ ra cái yếm trắng thêu hoa , hắn nhẹ nhàng kéo dây buộc , cái yếm lập tức trượt xuống , hiện ra một đôi vũ đẫy đà như bạch ngọc .
Dục hỏa trong mắt hắn cháy mạnh , đại chưởng nhanh chóng cầm một bên vú non mềm cao ngất , vuốt ve , bởi vì cảm thụ xúc cảm mịn mạng mà yêu thích không buông .
Thần chí Cốc Tử Dung hỗn độn thấy trước ngực chợt lạnh đã giật mình cảm giác có điểm bất thất , nhưng chịu môi lưỡi của hắn mê hoặc mà trong khoảng thời gian ngắn vẫn vô pháp thanh tỉnh , đợi khi hắn đổi vị trí mặt trận , môi rời khỏi cánh hoa của nàng , một ngụm ngậm nụ hoa hồng nhạt trước ngực nàng thì toàn thân nàng lập tức run lên , mãnh liệt hút một hơi khí , cả người mới thanh tỉnh lại .
“Buông ra!” Nàng cắn răng nói , hai tay dùng lực nắm búi tóc sau đầu hắn , cố nén run rẩy toàn thân , cứng rắn kéo đầu hắn từ trước ngực mình lên , hai má bởi vì dùng sức mà trướng đến đỏ bừng . “Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì ?”
“Rất đơn giản , ta muốn nàng.” Đôi mắt lạnh lẽo thiêu bùng lên dục hỏa hừng hực , Cận Minh Lôi tà mị khẩu khí ngang ngược không chút thừa thãi .
“Muốn ta?” Cốc Tử Dung tự nói , mắt đẹp thấy mắt hắn lại cúi xuống nhìn chằm chằm trước ngực mình , vì thế bình tĩnh cầm vạt áo ngắn kéo lại sau đó mới mở miệng , “Ngươi muốn cơ thể của ta?”
Sống ở thế kỷ 20 mười bảy năm , cho dù chưa từng được ai dạy qua , nàng cũng không phải không biết chữ “muốn” trong miệng hắn là có ý gì . Mà người này thoạt nhìn có chút đứng đắn dễ nhìn , khốc năm , khó có thể nghĩ đây là một con quỷ háo sắc ? Xem ra ấn tượng đầu tiên của nàng đối với hắn dường như phải chờ thương thảo .
“Nếu ta nói muốn người của ngươi ?” Nhìn thấy ánh mắt của nàng không phục lại trấn tĩnh , tự tôn nam giới của Cận Minh Lôi có chút thất bại . Nàng thật sự là vô cùng kỳ lạ .
“Nam nhân chung tình muốn một nữ nhân là phải coi như vật báu cưng chìu trong lòng , ân ái không rời ; còn nam nhân vô tình muốn một nữ nhân , chẳng qua chỉ là vì phát tiết nhất thời . Ngươi thuộc loại nào ?”
Ánh mắt Cận Minh Lôi lạnh lùng , “Ngươi đang ở đây yêu cầu ta phải yêu , phải chăm sóc , muốn ta cưới ngươi vào cửa?” Xem ra lực hấp dẫn của thanh danh cùng gia sản to lớn của hắn đúng là quá lớn.
“Sai rồi , ta chỉ tò mò ngươi muốn ta vì lý do gì thôi , huống chi ta cũng không thấy ngươi phù hợp với điều kiện nào của ta.” Cốc Tử Dung không chút nào tức giận , bình tĩnh nói .
“Chẳng lẽ ngươi không phải đang bàn điều kiện với ta ?” Khẩu khí của hắn âm trầm , đáy mắt có chút tức giận . Chưa từng có nữ nhân nào ở trước mặt hắn còn có thể bình tĩnh từ tốn mà nói như thế , thậm chí trong lòng nói còn hạ thấp hắn , chẳng lẽ nàng là lấy lui làm tiến ?
“Điều kiện ?” Cốc Tử Dung đột nhiên bật cười . Xem ra người nam nhân này mắc bệnh đa nghi rất nặng “Đương nhiên không phải , ta tới nơi này là để chữa bệnh cho mẫu thân của ngươi , kiếm lấy tiền thù lao , những thứ khác không có trong dự liệu của ta , kể cả việc ngươi xem trọng cơ thể của ta , nhưng nếu ngươi thạt sự muốn , bản thân ta có thể cân nhắc .”
Nàng cũng không quá coi nặng quan niệm trinh tiết , cũng chưa từng nghĩ tới bạch mã hoàng tử , bởi vì ở thế kỷ 20 nàng đã sớm nhận rõ Nghiêm Siêu sớm hay muộn cũng sẽ vì lợi ích mà bán hôn nhân cùng thân thể của nàng , nay nàng đã đi vào cổ đại , giải trừ trói buộc , thì tuyệt đối sẽ không ở cả thời đại nam tôn nữ ti này để một nam nhân khống chế tư tưởng cùng cuộc sống của nàng .
Cho nên nếu như nam nhân trước mắt này cố chấp muốn nàng , mà nàng cũng thấy hắn thuận mắt , nàng cũng khong phản đối hưởng thụ một chút thân mật cá nước giữa nam nữ , bởi vì có thể làm cho nàng nhìn thuận mắt từ trước đến nay hắn chính là người đầu tiên , bởi vậy nàng cũng không để ý ở lại Định Bắc vương phủ mấy ngày này làm vật phát tiết nhất thời cho hắn , cũng tốt hơn là khi nàng đến tuổi già mới biết hối hận khi chưa thử qua nhục dục chi hoan giữa nam nữ .
Nghĩ vậy , Cốc Tử Dung còn có chút líu lưỡi với chính mình . Chẳng lẽ đi vào cổ đại , tâm tình nàng không chỉ đại biết mà còn biến thành một nữ nhân phóng khoáng sao ?
Cận Minh Lôi ngạc nhiên nghe những lời này từ nàng , không thể tin được lại có một khuê nữ chưa lấy chống dám nói ra lời này , trong khoảng thời gian ngắn trong lòng nổi lên từng trận cảm giác quái dị .
“Ngươi tuyệt không để ý?” Thế nhưng lại có một nữ nhân nói không lo lắng làm đồ chơi của một người nam nhân , mặt lại còn không đỏ , hơi thở cũng không gấp.
“Chẳng qua chỉ là một cái bao da thối , khi sống không giữ nổi , chết cũng chẳng thể mang theo , có cái gì không được!” Cốc Tử Dung khịt mũi nói .
“Ngươi cứ tùy tiện như vậy ?” Cận Minh Lôi không nhịn được một cỗ tức giận nảy lên trong lòng , nhất thời hoài nghi , chẳng lẽ nàng …
“Không!” Cốc Tử Dung lắc lắc ngón trở , “Ta tuyệt đối không tùy tiện , ta rất là kén chọn , hôm nay nghe ngươi nhắc tới , hơn nữa ta thấy ngươi nhìn cũng thuận mắt , cho nên mới thận trọng trả lời ngươi , ta không tiếp nhận tội danh ‘có lẽ có’*!” Nàng sắc bén nhìn thẳng hắn , nghĩ thầm nếu sau hắn nói lời lẽ vũ nhục người ta , nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn .
* Thời Tống , Trung Quốc , gian thần Tần Cối vu cho Nhạc Phi mưu phản , Hàn Thế Trung bất bình , bèn hỏi Tần Cối có căn cứ gì không , Tần Cối trả lời “có lẽ có” . Vế sau từ này dùng theo ý nghĩa bịa đặt không có căn cứ
Sắc mặt Cận Minh Lôi khẽ biến , nhìn thấy ánh mắt nàng đột nhiên chuyển sang nghiêm túc , thần chí thoáng giật mình , sau đó trong lòng lại nổi lên tức giận , ngữ khí hắn mang theo sự khinh miệt phản bác “Ta không tin nếu ngươi trở thành nữ nhân của ta , ngươi không muốn trái tim của ta ? Hay là yêu cầu một danh phận?” Mỗi một nữ nhân ở bên cạnh hắn đều giống nhau , nàng há lại ngoại lệ ?
“Ha ha ha !” Cốc Tử Dung bật cười lần thứ hai “Trái tim một người có giá bao nhiêu ? Ta tự tìm tìm phiền toái sao ? Cận Vương gia , ta thấy ngươi vẫn là nên suy nghĩ cho kỹ , chúng ta lại đến nói tiếp đi ! Xin cứ tự nhiên , không tiễn .” Nàng không thèm để ý khoát tay .
Cận Minh Lôi thấy ánh mắt nàng không chút nào che dấu ý tứ cười nhạo , lập tức có chút khó chịu ngơ ra ngay tại chỗ , lát sau , con ngươi lạnh lẽo càng thêm âm trầm , hắn xoay người cất bước đi ra , hơi thở lạnh băng trên người hắn lưu lại trong lòng thật lâu không tan .