Báo Thù - Chương 8
15
Đến lúc này rồi, đương nhiên ta cũng không giấu nàng ta nữa.
“Đúng thế, phấn Ngọc Dung và cao Ngọc Dung ngươi sử dụng hàng ngày, quả thật là có thể thêu hoa trên gấm, đã tốt còn tốt hơn.”
“Nhưng mà mọi việc nào chỉ có tốt càng thêm tốt chứ? Nếu như trộn lẫn với thứ tương khắc, cũng có thể phóng đại tác dụng xấu đến vô cực.”
Ta dừng lại một lát, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của nàng ta, nói:
“Ví dụ như mùi tanh của sữa mẹ, lại ví dụ như mùi máu thịt của canh bà đẻ.”
“Vốn dĩ chỉ cần từ từ bỏ, lại công thêm phấn hương đặc biệt che mùi, có lẽ có một ngày người có vẫn có thể lừa mình dối người.”
“Thế nên ngươi ngàn vạn lần không nên, đung vào đồ có mùi tanh, còn liên tục ăn nhiều như vậy.”
Trong ánh mắt kinh ngạc của nàng ta, ta chầm chậm nói ra kết cục tương lai của nàng ta.
“Máu thịt thấm vào trong mạch, mãi mãi khó loại bỏ. Những mùi hôi tanh xú uế này không chỉ theo ngươi trong quãng đời còn lại, còn từng bước ăn mòn máu thịt của ngươi từ trong ra ngoài.”
Nghĩ tới cảnh tượng kia, ta càng cười tươi hơn.
“Người sẽ vẫn tiếp tục xinh đẹp, cho dù lục phủ ngũ tạng thối nát hết rồi, thì tấm da này vẫn sẽ tươi sáng như xưa.”
“Nhưng đáng tiếc mà…”
Ta chậc lưỡi lắc đầu: “Chỉ có một bộ da mĩ nhân, có xinh đẹp đến đâu thì có ai tình nguyện thưởng thức chứ?”
Trong mắt nàng ta tràn ngập tơ máu, gào to muốn vồ lấy mặt ta.
Nhưng ta nghiêng người tránh đi, cố tình che mũi ghét bỏ, nói: “Huống chi, mùi trên người người, là người thì đều không tình nguyện đến gần đâu.”
Bùi Toàn bị ta kích động đến mức cả người nổi điên.
Nàng ta lại xông tới lần nữa, ta nhắm chuẩn thời cơ lấy ra một hộp phấn thơm thổi đến trước mặt nàng ta.
Trong nháy mắt, trong đôi mắt nàng ta hiện lên sự mê mang.
Ta ghé lại bên tai nàng ta, như ma quỷ thì thầm, nói: “Có lẽ, có thêm một bữa canh bà đẻ thượng phẩm, thì có thể cứu được ngươi thì sao?”
Trong mắt nàng ta hiện lên sự mừng rỡ, theo lời ta nói mà gật đầu: “Đúng thế, năm xưa bổn cung dựa vào một món thượng phẩm mà trừ hết trăm bệnh, nay lại tìm thêm một món nữa là được rồi.”
“Nhưng mà nơi nào có thượng phẩm như vậy chứ?”
Nàng ta nóng nảy đi qua đi lại.
Hồi lâu sau, đột nhiên sờ bụng mình.
“He he, có rồi, nơi này có.”
Nàng ta nhếch mép cười, chảy ra một dòng nước miếng.
Bùi Toàn, hoàn toàn điên rồi.
Mấy ngày sau, nàng ta tự xé thân dưới của mình lôi ra một đống máu thịt, nuốt sống nó.
Đợi đến khi ta gọi người tới, hai tay nàng ta ôm mặt cười ngu ngốc, trên miệng đầu bọt máu.
“Bổn cung mới là người đẹp nhất trên thiên hạ!”
16
Bùi Toàn điên rồi, chung quy Bùi Dịch có hơi không đành lòng.
Nghe nói hắn muốn thả Trưởng công chúa về phủ, lại phát thêm một thái y trị bệnh cho nàng ta.
Nhưng vào lúc này, một vú nuôi cả người đầy máu đột nhiên chạy tới Đại lí tự, cáo trạng Bùi Toàn coi mạng người như cỏ rác, coi khinh dân chúng như rơm rạ.
Từ xưa đến nay, Thiếu khanh Đại lí tự là người công bằng, lập tức dẫn người đến phủ Công chúa.
Thông qua điều tra, xác nhận, quả nhiên phát hiện có thi thể trong giếng cạn, còn lần ra dấu tích ác liệt của thảm kịch nhân gian “Hoạn các”.
Sự thật bày ra trước mắt, lúc này, Bùi Dịch cũng không còn lý do miễn xá cho Trưởng công chúa, lập tức hạ chỉ tước đoạt phong hào, biếm làm thứ dân.
Mùi tanh hôi trên người Bùi Toàn ngày càng khó ngửi, chỉ có ta vẫn ngày ngày đến thăm nàng ta.
Mọi người đều nói ta là một nô bộc trung thành.
Ha ha, chỉ có bản thân ta biết, bản thân ta đang đợi điều gì.
Mỗi ngày, ta dốc lòng dùng phấn Ngọc Dung và cao Ngọc Dung cho Bùi Toàn, để nàng ta hoàn toàn toàn nhuốm mùi tanh hôi này.
Cuối cùng, vào ngày Vân phi sinh con được phong làm Hoàng hậu, cuối cùng trong cũng cũng phái thái y tới.
“Hoàng hậu nương nương nhân từ, không muốn Trưởng công chúa khi xưa ngày càng ngu đần vô tri, đây là thuốc tỉnh táo cho chính tay viện chính điều phối, ăn vào có thể chữa bệnh cuồng loạn.”
Ta tạ ơn, nhận lấy đút cho Bùi Toàn.
Ha ha, vẫn là Vân tỷ tỷ nghĩ hay.
Dù sao kẻ điên cái gì cũng không biết rồi, như vậy cũng quá có lợi cho Bùi Toàn!
Cứ để nàng ta sống một cách tỉnh táo, sống không bằng chết, từ từ nhìn bản thân khô tàn héo úa, biến thành một tấm da mỹ nhân người người tránh né đi.
Đúng vậy, thực ra ta và Vân tỷ tỷ, còn có vú nuôi vạch trần Bùi Toàn đều là người quen cũ.
Bọn ta đều là cô nhi do a tỷ nhặt về, chuẩn bị thành lập Thiện đường.
Vốn dĩ, bọn ta sẽ đi theo con đường a tỷ chuẩn bị cho bọn ta, mỗi người có một cuộc sống tốt đẹp khác nhau.
Nhưng tất cả đều bị Bùi Toàn hủy hoại rồi.
Thế là, ta bán thân vào phủ tiếp cận Bùi Toàn, Vân tỷ tỷ cứu mẫu thân của Tiên hoàng hậu lấy được lòng tín nhiệm, tiếp đó bộc lệ tài sắc được đưa vào cung.
Mới bắt đầu cho Bùi Toàn dùng dầu bôi tóc Kim Phong Ngọc Lộ là tín hiệu ta đã trở thành người hầu cạnh nàng ta.
Sau đó nữa, ta từng bước có được sự tin tưởng của Bùi Toàn, liền có thể trực tiếp dùng túi thơm truyền tin.
Bọn ta trong ứng ngoài hợp, cuối cùng từng bước báo thù cho a tỷ.
Ta nhốt Bùi Toàn vào trong một căn phòng nhỏ muốn mặt đều là gương đồng, ngày ngày nghe tiếng kêu thảm thiết của nàng ta, chỉ cảm thấy không gì vui sướng hơn.
Có được Hoàng hậu chống lưng, ngày sau, ta có thể từ từ dày vò Bùi Toàn.
Ta rửa sạch bàn tay dính máu, ngẩng mặt hướng về ánh mặt trời mà cong khóe môi
Không vội, hồng nhan hôm nay ngày mai khô héo, “ngày tháng tốt đẹp” của Trưởng công chúa còn có phía sau cơ.
–HOÀN–