An Vân - Chương 2
03
Lật xem loạt ảnh trong khung trò chuyện điện thoại – hơn chục tấm Hứa Man Man tạo dáng uống trà chiều trong sân biệt thự ở lưng chừng núi
Tôi vẫn giữ vẻ mặt bình thản tiễn Đường Diệp rời
Ngay đó gửi một đoạn ghi âm cho trợ lý Joey
Bảo cô tra xem chủ nhân thực sự của căn biệt thự là ai
Căn biệt thự đó ở lưng núi nước núi
Phong thủy và cảnh sắc đều thuộc hàng thượng đẳng
Sau khi công ty niêm yết thành công đích thân chọn mua tỉ mỉ sắp xếp chuẩn giữ làm nơi dưỡng già cùng Đường Diệp
Lần đầu tiên Hứa Man Man để lộ vết hôn đỏ mờ ám chiếc cổ trắng nõn mặt
còn bóng gió rằng – đó là kiệt tác của Đường Diệp trong giờ làm việc
Ngay ngày hôm đó đem căn biệt thự rao bán
Bên môi giới với mua là một thương nhân giàu đến từ nơi khác
Khi đang công tác nước ngoài cũng hỏi kỹ trực tiếp ủy quyền cho họ lo bộ thủ tục
Không ngờ nửa năm thấy căn biệt thự đó trong ảnh của Hứa Man Man
Bài trí quen thuộc góc view độc nhất vô nhị
Đích thị là căn nhà từng dồn biết bao tâm huyết từng gửi gắm cả tương lai
Đường Diệp nuôi chim hoàng yến ý kiến
nếu lén lút mua căn nhà từng định dùng để dưỡng già cùng
đem nuôi chim hoàng yến ở đó
Tôi – cực kỳ ý kiến
Có vẻ đoán đã xem hết ảnh Hứa Man Man bắt đầu lần lượt thu hồi từng tấm
Đáng tiếc tấm đầu tiên đã quá hai phút thể rút
Cô dứt khoát gửi tin nhắn thoại:
“Xin nha Tổng giám đốc An em gửi nhầm”
Thấy mãi phản hồi
cô liên tục gửi thêm mấy đoạn:
“Đường Diệp mua căn nhà chị định để dưỡng già tặng em đó
Nhà thì biết dưỡng
Anh – chỉ em mới xứng ở một nơi vị trí thế ”
“Chị lớn tuổi quen khổ ở trong thành phố hít thêm khói xe cũng cho sức khỏe”
“À đúng chị hiền lành rộng lượng biết nhịn em nhiều chắc chị cũng giận nhỉ”
Mỗi đoạn ghi âm đều chính xác dừng hai phút để thể thu hồi
Vừa đủ để thấy để chứng cứ
Thật cũng chút cho cô biết chuyện Đường Diệp bảo cô phá thai để cô rối lên chơi
nghĩ thì… thấy mất giá quá
Để cô nhảy nhót thêm chút cũng chẳng
Tôi còn hàng trăm chuyện quan trọng hơn gấp trăm lần cần lo mỗi ngày
04
Ngày cuối cùng của mỗi tháng là lịch cố định đến trường quốc tế đón con gái về nhà nghỉ cuối tuần
Lần cũng dừng xe cổng trường như thường lệ
Không ngờ thấy Hứa Man Man xách một hộp bánh kem cướp lời gọi tên con bé – Sâm Sâm – một bước
Khung cảnh quen thuộc đến đau lòng
Khiến lúc bước xuống xe tay chân luống cuống suýt ngã
Nước mắt mờ cả mắt như phát điên mà lao về phía bọn họ
Hai mươi năm cũng là một buổi chiều bình thường thế
Tôi tan học thì một phụ nữ ăn mặc chỉn chu chặn đường
Bà là bạn thân của bố đặc biệt đến thăm còn mang theo nhiều đồ ăn ngon
Bà hiểu tâm lý mấy cô bé cấp hai
Chỉ trò chuyện với vài câu đã khiến cảm thấy bà như một chị tri kỷ
Chúng nhanh chóng trở nên thân thiết thường xuyên gặp ở cổng trường
Một lần bà bảo con sắp sinh nhật mời đến nhà ăn mừng
Tôi
Và phát hiện bố cũng ở đó
Lúc đã mơ hồ cảm thấy gì đó đúng định bỏ
bà viện đủ lý do bố giúp đỡ bà nhiều là đại ân nhân bảo đừng nghĩ nhiều
Cứ nhất quyết kéo cùng hát sinh nhật thổi nến ăn bánh với con bà
Đến khi rối bời trở về nhà thì phát hiện mẹ đã nhảy lầu từ sân thượng
Chiếc điện thoại rơi bên cạnh bà hiện rõ bức ảnh cùng bọn họ thổi nến
Trong ảnh lưng về phía máy ảnh phụ nữ vòng tay ôm vai từ cúi đầu ghé tai thì thầm
Còn bố ôm đứa trẻ của bà rạng rỡ
Một cảnh tượng sinh nhật ấm áp hạnh phúc như của một gia đình bốn
Lại trở thành lưỡi dao giết mẹ
Cũng là cơn ác mộng đeo bám suốt cả đời
Tôi như hóa điên mà lao tới kéo Sâm Sâm lưng chỉ tay mặt Hứa Man Man gằn giọng:
“Cô đến đây làm gì”
Cô mỉm nhàn nhạt:
“Tổng giám đốc Đường đối xử với như thay đến thăm con gái cũng gì quá đáng”
Nói còn định từ phía kéo Sâm Sâm tiếp tục làm thân
“Tôi với Sâm Sâm hợp đấy”
Ánh mắt cô tràn đầy tự đắc nhưng phía là thứ độc ác thể gọi thành lời
Từ đến giờ vẫn lạnh nhạt cô nhảy nhót trong lòng chẳng gợn sóng
liên quan đến con gái cái bộ dạng mặt dày vô liêm sỉ của cô khiến tức đến thân run rẩy
Tôi chỉ lập tức đưa Sâm Sâm rời khỏi đây đó tính sổ với cô
Không ngờ Sâm Sâm chủ động bước từ lưng chằm chằm Hứa Man Man hỏi:
“Cô là tiểu tam của ba đúng ”
Hứa Man Man sững lúng túng :
“Con gái đừng chuyện khó như …”
“Biết khó thì đừng làm
Đã làm thì biết điều mà trốn đừng vác mặt ngoài làm trò còn đòi nín nhịn cho cô ”
Trước hỏa lực dồn dập của Sâm Sâm Hứa Man Man cuối cùng cũng giữ nổi vẻ giả vờ
Cười lạnh giọng chua chát:
“Con biết gì chứ Khi đàn ông tiền chọn vợ dựa giá trị sử dụng – ai ích thì lấy đó
Có tiền mới tìm tình yêu đích thực
Tôi mới là tình yêu đích thực của ba con”
Sâm Sâm lạnh lùng đảo mắt:
“Vậy Thế chị ‘chân ái’ tính làm gì Dụ dỗ để chọc tức mẹ
Thôi chị nghỉ Tôi tuy ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy
Chẳng qua là món đồ chơi của ba thôi
Mẹ lười để ý tới chị mà chị tự tưởng lên tiên”
Sâm Sâm mỗi sáng đều là bài đầu giờ cho cả lớp giọng to
Lúc bắn một tràng như súng liên thanh khiến đám học sinh và phụ vây xem ngày càng đông
Tôi thật sự mở mang tầm mắt về thế hệ học sinh trung học bây giờ
Đứa nào cũng như tiểu đại nhân kiến thức đầy miệng độc vô cùng
Chỉ trỏ Hứa Man Man bàn tán ngớt:
“Chậc~ tiểu tam mà cũng dám ló mặt
Tiểu tam của ba thấy chúng là tránh xa ba thước chứ”
“Nhà cũng một bà như hơn cái ngoan hơn cái nhiều”
“Đường Sâm Sâm ba đúng là mắt”
Sâm Sâm tức đến dậm chân:
“Cô đây mất mặt làm gì”
Hứa Man Man vây giữa đám đông mặt đỏ bừng bừng trốn cũng trốn
Ước gì cái lỗ nào để chui xuống
lúc tách đám đông chen
Vừa thấy tới là Đường Diệp cô như gặp cứu tinh
Ngẩng đầu lên nước mắt lưng tròng:
“Em chỉ ngang qua thôi… Mọi đông mà bắt nạt em quá đáng …”
Một đám nhóc trai nhóc gái đồng loạt phản pháo:
“Bắt nạt cô thì Còn chọn ngày nữa hả”
“ đó tự cô lòi mặt ”
“Cái mà cũng gọi là bắt nạt thì xin bắt nạt cô mỗi ngày”
“Tôi cũng làm đại hiệp trừ gian diệt ác”
…
Bọn nhóc lo bắn pháo phụ phía thì gật gù đồng tình
Hứa Man Man chỉ còn cách lặng lẽ dịch về phía Đường Diệp
Sau đó chuẩn xác đổ ngất lòng
Dù gì cũng cùng một giới nên vài phụ quen biết đã hiểu phần nào đầu đuôi
Hai mẹ thân thiết hiệu bắt đầu gọi mọi giải tán
Sau khi đám đông rời
Đường Diệp đỡ Hứa Man Man đang “ngất xỉu”
ánh mắt phần chột
Những chuyện từng trải qua
đều biết
Sau khi sự nghiệp định sinh Sâm Sâm
nghỉ ở nhà gần nửa năm tới công ty
Tôi từng nửa đùa nửa thật nhắc nhở :
“Sâm Sâm là giới hạn của
Dù thế nào cũng tuyệt đối liên lụy đến con bé”
Khi ôm lòng thâm tình thề thốt:
“Anh tuyệt đối sẽ để lịch sử lặp ”
Lúc đó tin
Bởi vì lý do chọn ở bên
chính là vì hiểu nỗi đau trong lòng cũng chịu bỏ công bảo vệ vỏ bọc yếu mềm của
Năm hai đại học trong lớp bạn vì cha mẹ ngoại tình mà òa ngay trong lớp
Cả đám chạy tới an ủi
Chỉ Đường Diệp – lập tức kéo rời khỏi lớp cho những chuyện bẩn thỉu đó
Chúng xin nghỉ một tuần đạp xe dã ngoại
đến điểm đến thì xác định quan hệ yêu đương
Khi nghĩ nếu đời còn thể tin một đàn ông…
thì đó chỉ thể là
Vậy mà giờ đây Hứa Man Man dẫm trúng ranh giới cấm kỵ trong lòng mà nhảy nhót
Đây là “lối suy nghĩ chung” của tất cả những tiểu tam ham trèo cao
là… cô thật sự biết về quá khứ đó của
Nếu biết thì là ai với cô
Tôi nghĩ sâu
Chỉ nắm lấy tay Sâm Sâm ngoái đầu bỏ
Chỉ là… Sâm Sâm vẫn kéo
mà còn quên đầu hét với ba nó một câu:
“Cô làm con mất hết mặt mũi đó”