Giới thiệu truyện
An Vân
Khi cô thư ký của Đường Diệp lần thứ mười chín lượn lờ đến mặt vẫn chẳng buồn quan tâm
Hết trò cô dứt khoát rút tờ giấy khám thai chìa thị uy giữa chốn đông
Tôi dịu giọng nhắc nhở: “Lo mà dưỡng thai cho chuyện thì tìm ba của đứa bé”
Cô tức đến sôi máu hét lên: “Cô định làm con rùa rụt cổ đến bao giờ”
Cạn lời thật
Cô mãi mãi hiểu nổi một chuyện –
Giành đàn ông Tôi thấy chán từ lâu
Giành chén cơm của đàn ông mới là chuyện đáng chơi