An Nhiên Giữa Nhân Gian - Chương 109
Chung quanh là một mảnh im lặng, có loại ảo giác phù hoa xa dần. Bạch Thấm cầm di động lên nhìn tới nhìn lui, lúc này đã là 3 giờ sáng, hiện tại, quán bar cũng đóng cửa, ả vực dậy tinh thần, khởi động xe. May mắn là, giữa đêm khuya đường cái hết sức thông thoáng, cho nên dù là Bạch Thấm lái xe xiêu xiêu vẹo vẹo, cũng không gây ra chuyện gì lớn. Cuối cùng ả cũng bình an về đến nhà.
Bạch Thấm bật đèn lên, tùy ý ném giày cao gót ra sàn nhà, sau đó đi nhanh vài bước, ngã xuống trên sô pha, ả dùng mu bàn tay che đi ánh sáng, cũng không có rửa mặt tháo trang sức, mà mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi, mãi cho đến hai giờ chiều ngày hôm sau mới thức dậy.
Ả bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Say rượu qua đi, đau đầu lợi hại, Bạch Thấm tựa vào trên sô pha thầm nghĩ, những ngày tệ hại như vầy đến tột cùng đã trôi qua bao lâu? Ả… Vì sao lại biến thành như vậy? Bây giờ bản thân ả, hai bàn tay trắng. Thật sự là không còn gì cả…
Được rồi, lúc con người ta yếu ớt hoặc là thả lỏng tinh thần, luôn dễ dàng nghĩ đến nhiều thứ, tự hỏi nhiều điều…
Bạch Thấm bắt đầu nghiện rượu, một ngày thanh tỉnh chưa được vài tiếng đồng hồ, dấu vết của kẻ say rượu cũng khắc rõ lên trên người ả, phía dưới mắt là quầng thâm màu xanh đen, khí sắc cả người đều không tốt, lúc đi đường, bước chân xiêu xiêu vẹo vẹo, nhấc chân không nổi, thế nào cũng phải trang điểm thật đậm, đánh phấn thật dày mới có thể che lấp được những dấu vết kia.
So với hình thượng nữ minh tinh Ngọc Nữ Bạch Thấm trước kia, hiện tại ả đã khác xa rồi, có đôi khi, Bạch Thấm sẽ xem lại những tấm áp phích, hình chụp quảng cáo của ả nhiều năm về trước, rồi trong nháy mắt thất thần ngồi ngẩn người, tại sao bản thân ả lại rơi vào tình cảnh như hôm nay?
Vài năm trước, từ lúc sự kiện Bạch Thấm hít thuốc phiện bị giới truyền thông phanh phui, nhất thời làm cho sự nghiệp và cuộc sống của ả nổi lên tầng tầng cuộn sóng, từ đó về sau Bạch Thấm không còn nhận được bất kỳ một công việc nào, sự nghiệp chính thức bị đóng băng vô thời hạn.
Giới giải trí thay đổi rất nhanh, vài năm không có tin tức và ra mắt tác phẩm mới, sẽ bị đại chúng lãng quên, huống chi là một nữ minh tinh có thanh danh không được tốt, cảnh ngộ có thể hiểu. Lúc trước Bạch Thấm cố ý muốn đem hộ khẩu chuyển ra khỏi nhà họ Bạch, chỉ vì ả nghĩ, làm vậy có thể quang minh chính đại cùng Bạch Thần Dục ở chung một chỗ. Mà khi đã làm ra phần quyết sách đó, khiến cho ả từ nay về sau đều hối hận không thôi.
Vốn dĩ ả muốn đánh cược một lần, không phải nói thập phần nắm chắc, nhưng cũng có thể nắm chắc bảy tám phần mười, cuối cùng sau khi đánh cược thì lại mất tất cả. Hộ khẩu đã chuyển ra ngoài, thì cũng đại biểu cho việc, từ nay về sau ả và nhà họ Bạch một đao cắt đứt, sau khi giải trừ mối quan hệ con nuôi, trên luật pháp mà nói, ả và nhà họ Bạch không còn liên quan, ả và Bạch Thần Dục trở thành người xa lạ.
Mà những anh chị em của cha ruột Bạch Thấm, là những người có quan hệ huyết thống thực sự với ả, thái độ của những người này đối với ả không thể gọi là tình thân. Nếu không phải như vậy, ngày trước lúc cha mẹ Bạch Thấm gặp tai nạn qua đời, sao lại không có bất kỳ một người nào đồng ý nuôi dưỡng chăm sóc ả? Nếu như bọn họ đối với ả có nửa điểm tình thân, cũng sẽ không dễ dàng để cho ả được hai vợ chồng nhà họ Bạch nhận nuôi, khiến ả trở thành nghĩa nữ của nhà họ Bạch.
Mà bây giờ, ánh mắt của bọn họ nhìn ả, là sự khinh thường không thèm che giấu, bọn họ cảm thấy tin tức lúc trước về cuộc sống cá nhân của ả, khiến cho gia tộc phải chịu hổ thẹn, những tin tức phản đối kia thiếu chút nữa đã liên lụy đến bọn họ, làm cho bọn họ che mặt xấu hổ không dám đi ra ngoài, bọn họ cũng mất rất nhiều công sức mới đè ép được những thông tin ấy xuống. Lúc Bạch Thấm đem hộ khẩu chuyển về nhà, thì đã ký vào giấy tự nguyện buông tha quyền thừa kế tài sản và cổ phần của gia đình, bằng không bọn họ cũng sẽ không để cho ả trở về, nhưng cứ việc như vậy, một đám người trong lòng vẫn có chút bất mãn với Bạch Thấm, bọn họ lo lắng ả và Bạch Thần Dục về sau xảy ra náo loạn, ả sẽ trở về đòi chia tài sản với bọn họ.
Nếu Bạch Thấm và Bạch Thần Dục cứng rắn náo loạn lên, đối với bọn họ mà nói quả thực rất tệ, cứ như vậy, Bạch Thấm chẳng những không có một điểm giá trị lợi dụng, còn có khả năng liên lụy đến bọn họ, có khả năng bởi vì Bạch Thần Dục không thích Bạch Thấm nữa, đối với bọn họ – những kẻ thân thích có liên quan cũng sẽ không thích.
Kỳ thật bọn họ suy nghĩ như vậy hoàn toàn là không cần thiết, vì từ ban đầu Bạch Thần Dục đã không thích bọn họ rồi.
Bạch Thấm tắm rửa xong, chân trần từ phòng tắm đi ra, hơi nước trong phòng tắm làm cho gương mặt ả thoạt nhìn có một chút huyết sắc, ả ngồi xuống, bắt đầu trang điểm. Tối hôm nay còn có một buổi party ả phải tham gia.
Tuy rằng danh tiếng của Bạch Thấm trong giới thượng lưu và giới giải trí hỗn loạn không chịu nổi, nhưng vẫn là thị trường của ả, vì vẻ bề ngoài của ả quả thật rất xinh đẹp, mặc dù tuổi tác không còn trẻ, nhưng sau khi trang điểm thì vẫn diễm lệ như cũ, hấp dẫn ánh mắt của người ta, giống như một loài hoa có độc, khiến người ta nghiện.
Bạch Thấm từng là một ngôi sao lớn, là nhân vật của công chúng, có độ nổi tiếng nhất định, đàn bà như vậy, chắc chắn đã từng có rất nhiều công tử, thiếu gia lắm của nhiều tiền theo đuổi. Nếu bên cạnh mang theo đàn bà như vậy đi chơi, sẽ khiến cho bọn họ cảm thấy kích thích và có mặt mũi, Bạch Thấm so với đàn bà bình thường bên ngoài hoặc là tiểu minh tinh gì đó, cấp bậc vẫn là cao hơn rất nhiều.
Dù sao ả cũng từng là người của nhà họ Bạch, đã từng xảy ra một ít quan hệ với Bạch Thần Dục.
Mỗi ngày, Bạch Thấm đều thay đổi một người bạn trai khác nhau, hàng ngày người đi dạo đi chơi cùng ả đều không giống nhau, nhưng chưa từng có một người đàn ông nào dám mang ả về nhà ra mắt gia đình hoặc là chính thức ngỏ lời với ả.
Tình cảm cũng giống như sương sớm, ả làm bạn với bọn họ một đêm, bọn họ cho ả tiền, xem như đã trao đổi ý nghĩa của việc mua – bán, nhưng nếu muốn nhiều hơn nữa thì không bao giờ có.
Bạch Thấm vừa chải tóc, vừa quan sát bóng mình trong gương, ở trong lòng thở dài một hơi, giống như nhớ tới điều gì, ả lại lộ ra biểu tình phiền chán. Trong hai năm qua, rốt cuộc Bạch Thần Dục cũng buông tay rời đi, kỳ thật nguyên nhân lớn nhất ả cũng biết, là vì Cố Ninh.
Trước kia, quả thật ả đã xem thường Cố Ninh, thế nhưng tin vào những lời mà Cố Ninh nói, thật sự chuyển hộ khẩu ra khỏi nhà họ Bạch, đoạn tuyệt sạch sẽ với người nhà họ Bạch, nếu không phải như vậy, hiện tại bản thân ả ít nhất vẫn còn ăn ngon mặc ấm, áo cơm không lo, không cần đi lấy lòng người khác như bây giờ.
Chẳng qua khiến Bạch Thấm không hiểu là, thế nhưng Cố Ninh không có cùng Bạch Thần Dục ở chung một chỗ. Ả không rõ, nếu Cố Ninh đã không thích Bạch Thần Dục, cần gì phải nhằm vào ả chứ? Nếu Cố Ninh đã không cần, cần gì phải đặt bẫy ả như vậy, những thứ mà Cố Ninh không cần, ả lại dùng hết toàn lực để đoạt lấy, cuối cùng vẫn trắng tay.
Thế giới này là không công bằng như thế đó, ả rơi vào tình cảnh như hiện tại, làm sao có thể cam tâm? Cho dù Cố Ninh đã rời đi nhưng vẫn là tai họa như cũ, tim của Bạch Thần Dục vẫn đặt ở trên người Cố Ninh! Con tiện nhân kia!
Bạch Thấm nhớ rất rõ, chính là từ sau khi Cố Ninh bắt đầu xuất hiện, thái độ của Bạch Thần Dục mới dần dần thay đổi. Nếu như không có Cố Ninh… Ả từng vô số lần nghĩ, nếu như không có Cố Ninh, có phải ả đã trở thành Bạch phu nhân người người ngưỡng mộ hay không? Chỗ nào cần phải chịu khinh bỉ khắp nơi như bây giờ?
Vốn dĩ Bạch Thấm đang tô son môi, nghĩ đến đây bàn tay ả siết chặt một cái, son môi quệt một đường đỏ tươi ở trên mặt ả sau đó bị bẻ gãy, Bạch Thấm nhìn biểu tình dữ tợn của mình trong gương, đột nhiên ả vươn tay xô toàn bộ đồ trên bàn xuống đất, trong mắt tất cả đều là lệ khí ngoan độc.
Vòng luẩn quẩn của cuộc sống cứ nhỏ như vậy, chỉ cần bạn chịu đi hỏi thăm, căn bản không có gì là bí mật. Bạch Thấm biết Cố Ninh đính hôn với một người đàn ông, nghe nói người đàn ông này có gia thế vô cùng giàu có; “Đối với Cố Ninh nói gì nghe nấy, ánh mắt nhìn Cố Ninh tràn đầy yêu thương và sủng ái, tình nồng mật ý, hai người đứng chung một chỗ giống hệt như đôi tình nhân trong phim thần tượng vậy.” Ả vẫn nhớ rõ, người khác cố ý ở trước mặt ả nói hai câu này, mấy câu nói đó giống như cây gai trong ngực ả, mỗi lần nhớ tới, thì ẩn ẩn nhói đau, giống như ngày càng đâm sâu vào lòng ả hơn.
Ả không cam lòng, ả hao hết tâm tư cũng không nhận được thứ gì, dựa vào cái gì Cố Ninh lại có thể dễ dàng có được tất cả, ả có điểm nào kém hơn so với Cố Ninh chứ?
Ngày hôm qua Bạch Thấm nghe người ta thảo luận, nói rằng hôn lễ của Cố Ninh vừa sửa lại ngày, là cuối tuần đãi tiệc cưới ở một khách sạn lớn trong thành phố Z.
Cố Ninh từng là đạo diễn, từng quay một bộ phim, lại là đệ tử cuối cùng của đạo diễn nổi tiếng Trần Thạc, trong giới giải trí đương nhiên sẽ có người nhận ra, một nữ diễn viên từ trước đến nay vốn không ưa Bạch Thấm đã cố ý đem mấy chuyện này nói cho Bạch Thấm nghe, cười nhìn mặt Bạch Thấm từ từ trắng bệch.
Đạp thấp nịnh cao, vốn chính là thái độ bình thường trong giới giải trí.
Bạch Thấm đứng lên, đi tới bên cửa sổ. Nói thật, ả cảm thấy Bạch Thần Dục quả là người đàn ông nhu nhược, chỉ bởi vì Cố Ninh sắp sửa kết hôn, Bạch Thần Dục mới chịu rời đi, không đánh mà chạy, quả thực quá buồn cười. Trong nháy mắt, Bạch Thấm cảm thấy Cố Ninh chính là cố ý đem ả và Bạch Thần Dục ra đùa bỡn trong lòng bàn tay, hai người bọn họ ở trước mặt Cố Ninh đều thua, thua thật thảm hại.
Bạch Thần Dục vừa đi chính là hai năm, ngày về chưa định, nói là đi công tác, kì thực chính là đang trốn tránh, đem mình đi sung quân, nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Thấm có chút chua xót, không phải ả đối với Bạch Thần Dục không có cảm tình. Chẳng qua bây giờ nhắc đến mấy chuyện này, ngay cả chính ả đều cảm thấy hết sức buồn cười. Ván đã đóng thuyền, Bạch Thần Dục ngay cả nói cũng không muốn nói với ả một câu, thái độ muốn phân rõ quan hệ, hai năm qua ả sống một cuộc sống vô cùng hoang đường, ngay cả thanh danh của Bạch Thần Dục cũng bị ả làm cho tổn thương, kỳ thật Bạch Thấm làm như vậy, là cố ý thăm dò thái độ của Bạch Thần Dục, ả muốn xem xem bản thân làm như vậy, Bạch Thần Dục sẽ có phản ứng gì, có thể lớn tiếng chỉ trích ả hay không?
Nhưng mà mặc kệ ả làm quá phận như thế nào, Bạch Thần Dục đều không có phản ứng gì, cũng không có một tia đáp lại, giống như chưa từng phát hiện. Việc làm cho người ta vô cùng tuyệt vọng không phải là khi một người nói chán ghét bạn, chán ghét bạn, là khi người nọ hoàn toàn loại bỏ sự tồn tại của bạn ra khỏi cuộc sống của người đó, từ nay về sau bạn sẽ biến thành người không liên quan, mặc kệ bạn gây ra việc gì, cũng không thể làm cho đối phương có một tia cảm xúc dao động nào cả.
Bạch Thấm buông di động xuống, ánh mắt không có tiêu điểm nhìn phong cảnh phía ngoài, ngay cả chính ả cũng không rõ ràng, vì sao ả lại mua vé máy bay đi đến thành phố Z? Là vì muốn chứng kiến Cố Ninh hạnh phúc ư? Bạch Thấm cười lạnh một tiếng, đương nhiên là không phải…
Ả từng vô số lần nghĩ, sớm biết trước ngày hôm nay sẽ đi tới bước đường này, không bằng lúc trước ả quyết tâm nhấn chân ga một cái, nhẫn tâm đụng vào, xấu nhất cũng chính là hai người đồng quy vu tận mà thôi, so với hiện tại tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Hiện tại, cơ hồ mỗi ngày Bạch Thấm đều hút heroin, dựa vào chất cồn mà sống qua ngày, đêm đêm điên đảo trong cuộc sống thác loạn. Chỉ có dùng ma túy ả mới có thể cảm thấy mình dễ chịu, ả không biết lúc trước rốt cuộc là đi sai nước cờ nào, mà hiện tại ả lại rơi vào tình trạng thê thảm này. Nhưng ả có thể xác định, hết thảy tất cả, tuyệt đối không thoát được can hệ với Cố Ninh… Cố Ninh đối với ả mà nói quả thực là một tai họa.
Cố Ninh… Đúng vậy, ả làm sao có thể để cho Cố Ninh đạp lên đầu ả mà bò lên cao…
Nếu cuộc sống ả trôi qua không được hạnh phúc, như vậy, thì cùng nhau xuống địa ngục đi…
Ả nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, Bạch Thấm nắm chặt nắm tay, móng tay ả đâm thật sâu vào lòng bàn tay, thế nhưng ả không hề cảm thấy đau, ngược lại có loại cảm giác khát máu sảng khoái.
Cố Ninh đã giằng co cả một buổi sáng, hôn lễ hết sức náo nhiệt, tất cả bạn bè Trung học, Đại học của, bạn cùng khóa khi cô du học nước ngoài, cùng với các đồng nghiệp bây giờ cũng đều đến tham gia, những bạn bè này cô đều cần phải đi chào hỏi, cho dù cô có tinh lực tốt, nhưng cứ đi tới đi lui như vậy, cũng không còn tinh thần gì nữa. Hơn nữa không chỉ có bạn bè, bạn làm ăn chung của Thẩm Lan, thân thích bên nhà họ Thẩm là được vài bàn, mà đối tác làm ăn và đàn em của Hà Cảnh cũng không ít, nói tóm lại, tiệc cưới thập phần đồ sộ.
Hà Cảnh cũng có ý đem tiệc cưới biến thành vô cùng náo nhiệt, cùng người khác chia sẻ hạnh phúc với anh, anh hận không thể bố cáo với cả thiên hạ mới tốt.
Hôm nay, Hà Cảnh mặc một bộ tây trang màu trắng được cắt may rất khéo léo, sắc mặt thời thời khắc khắc đều treo nụ cười, hình tượng như vậy, ít nhất cũng không giống với ngày thường, ngày thường anh chỉ đứng yên ở một nơi sẽ cho người ta cảm giác hết sức áp lực.
Hình thể của Cố Ninh vốn gầy yếu, lại thêm có áo cưới che đi, một chút cũng đều không nhìn ra bụng, thoạt nhìn không khác gì lúc bình thường, chẳng qua bởi vì cô đang mang thai, tất cả rượu mời đều bị Hà Cảnh ngăn cản, Hà Cảnh nói nói cười cười, giải thích rằng dạ dày của Cố Ninh không thoải mái, cho nên anh sẽ uống thay. Tân khách đều trêu ghẹo Hà Cảnh đau lòng vợ mới cưới, nhưng không ai dám đùa cợt quá đáng, dù sao dựa vào thân phận và địa vị bây giờ của Hà Cảnh, căn bản không có ai dám đem anh ra trêu ghẹo đùa giỡn.
Hình tượng uy vũ mà trước kia anh xây dựng, mặc dù hôm nay tươi cười xán lạn, cũng không ai dám làm càn, náo loạn hôn lễ gì đó, chuyện này là không có khả năng!
Hà lão Đại cứ như vậy một đường uống luôn cả hai phần rượu mời! Độ cong nơi khóe miệng quả thực muốn khuếch trương đến tận ót!
Hà Cảnh kéo Cố Ninh, như vậy một đường đi xuống, thế nhưng cảm thấy cả người cũng có chút lâng lâng, nói sao đây, giống như cả người đột nhiên trở thành viên mãn, cả trái tim đều kiên định, có cả vợ lẫn đứa nhỏ ở đầu giường, đời này rốt cuộc không cầu thêm gì nữa! Thật sự là đáng giá.