A Man - Chương 6
18
Mùa xuân đến phụ thân phong nhị ca làm thái tử Ngụy Kỳ làm thân vương
Còn là chính phi của Ngụy Kỳ cũng chuẩn hạ táng
kỳ lạ là khi nghĩ rằng khi thi thể của chôn cất xong thì sẽ đầu thai chuyển kiếp
vẫn bay lơ lửng ở đó
Lúc đó đã trong Ngụy phủ hơn một tháng phụ thân hạ chỉ cho Ngụy Kỳ chôn cất
Ngày chôn cất bay lên trời xuống mùa xuân của Trung Châu quả thực như Ngụy Kỳ đã cây xanh trải dài núi xuân hiện mắt đến mức khiến lưu luyến
Ta còn thấy bia mộ của khắc: “Mộ của Bình Triều Ninh Vương Từ thị Doanh Chân”
Là nét chữ của Ngụy Kỳ
Hóa vẫn nhớ từng đặt cho một cái tên
Bây giờ cuối cùng cũng tên riêng của Từ Doanh Chân
“Ngụy Kỳ cái tên điển cố gì ” Ta hỏi
Chàng vẫn thấy
“Không điển cố cũng thích” Ta với
Cuối cùng ôm kiềm chế ham cắn nuốt dương khí của hôn nhẹ lên môi coi như là lời tạm biệt
Dù vạn phần nỡ nhưng chỉ mới hai mươi bốn tuổi còn cuộc sống của
Lông mi của động đậy cụp mắt xuống như đang
Giống như biết đang làm gì với
Ta ngạc nhiên nhưng cũng kết quả
Sau đó chờ tan biến nhưng thấy cửa mộ đã đóng mà vẫn còn ở đây
Sau đó ở trong mộ đã một thời gian nhưng vẫn như
Ta chút hoảng hốt nhập thổ vi an mà vẫn đầu thai sẽ biến thành tà ma mất
Đến lúc đó nếu thiên sư trừ tà đến chắc chắn sẽ đánh cho hồn phi phách tán
19
Cho nên bay khỏi mộ để bay về Thiên Đô tình cờ gặp một nữ hồn ma khác
Ta hỏi nàng tại cũng đầu thai
Nàng chỉ một nữ tử bán đồ trang sức : “Đây là nữ nhi của đã chết ba năm vì nha đầu vẫn luôn nhớ cho nên đã biến thành chấp niệm do đó mắc kẹt ở đây ”
Ta nghĩ cũng như
Ta bay về bên cạnh Ngụy Kỳ lẽ là
đang trong viện nhắm mắt dưỡng thần mặt đang nấu trà cảnh tượng an nhàn tự tại
Mặc dù hy vọng thể sống một cuộc sống bình thường nhưng thấy cảnh vẫn chút chua xót
Ta mới chôn cất đầy một tháng mà đã quên
Ta đang định rời thì một cơn gió thổi qua một cánh hoa rơi lướt qua mặt
Sau đó : “A Man đừng nghịch nữa”
Ta nghi ngờ nghịch mà
Chàng cũng mở mắt thấy thứ nghịch là một bông hoa héo tàn chứ
Chàng ngẩn đột nhiên phun một ngụm máu
Ta sợ hãi lúc thương nặng nhất cũng từng phun máu như
Ta luống cuống giúp nhưng tay chỉ xuyên qua cơ thể một cách vô ích
Chàng lảo đảo dậy lúc nhị ca đến vội đỡ gọi thái y
“Nhị ca hối hận nên đưa A Man về Thiên Đô” Ngụy Kỳ
Nhị ca an ủi: “A Kỳ đừng như của ”
Trong mắt Ngụy Kỳ chan chứa nước mắt nước mắt hòa với máu cùng rơi xuống: “Không đều là của là hại chết nàng ”
Chàng nên mềm lòng nên cầu xin thì đã vội đồng ý
Không nên cho rằng cho ngoài thì sẽ gây thị phi
Sáng hôm đó nên ăn hết bánh bao làm mới rời
Chàng sớm biết như ba năm đó nên vì đề phòng thám tử mà lạnh nhạt với Nói nên cùng cưỡi ngựa bái sơn thần cùng sinh nhi dục nữ sống bình yên cả đời ở Bắc địa
Chàng càng hận chính khi thi thể của mà nhận còn tự tay đưa và hài tử cho phản quân
Chàng thảm đạm : “Nếu nàng hồn phách thấy đối xử với nàng như nàng sẽ tuyệt vọng và đau lòng đến mức nào”
Ta với : “Đau lòng thì nhưng oán hận cũng là biết mà”
Chàng thấy
Cuối cùng cũng biết chấp niệm của thực sự là
Chấp niệm đến nỗi một cánh hoa rơi xuống cũng tưởng nhầm là
Sự bình tĩnh của là bình tĩnh thực sự chỉ là thể
Cuối cùng trói buộc cũng giết chết chính
20
Sau đó lâm bệnh lâu khi cơ thể khỏe thì lập tức chiến trường
Phụ thân và nhị ca đều cho nhưng vẫn
Trong ba năm đã bình định chư hầu để Bình Triều trở thành chủ thiên hạ
Ta cũng theo phiêu bạt khắp nơi mệt thì ôm cắn môi hút dương khí
Ta cũng dám hút nhiều nhiều nhất ba ngụm
Chàng cũng từng phát hiện ngược hòa thượng bụng nhắc nhở thể nữ quỷ bám theo hơn nữa nữ quỷ đang hút dương khí của chừng còn dương nguyên của đến lúc đó sẽ chết
Chàng lười biếng hỏi: “Ồ là cách như thế nào”
Hòa thượng ấp úng nên lời
Chàng uy hiếp nếu còn mấy lời yêu ma quỷ quái thì sẽ đập nát chùa của họ
Cho nên còn ai dám nhắc đến nữa
Mùa xuân năm thứ tư phụ thân bệnh nặng thể cưỡi ngựa phi nhanh về Thiên Đô
đường về thấy một thai phụ ăn xin bên đường
Chàng xuống ngựa đưa cho thai phụ nước thức ăn và bạc thai phụ còn xin áo choàng cũng do dự cởi đưa cho nàng nhưng thai phụ nhân cơ hội đâm một nhát
Mặc dù chỉ là một vết thương nhỏ nhưng dao chất độc
Ta biết là ai giết lộ trình về chỉ phụ thân và nhị ca biết
Những tùy tùng đưa đến y quán nhất trong thành nhưng đại phu lắc đầu
Chàng cuộc đời sống đã đủ
Cuối cùng hỏi đại phu: “Đại phu khi chết thực sự hồn phách ”
Đại phu từ ái đáp: “Có mỗi đều hồn phách đều thể đầu thai”
Chàng : “Ta cũng thấy thường cảm thấy thê tử của ở bên cạnh mặc dù nàng từng giấc mơ của
“ cảm thấy dường như nàng đang đến đón thấy nàng … nàng ở bên cạnh nắm tay ”
Ta kinh ngạc bởi vì thực sự đang nắm tay
Sau đó thấy ánh mắt thẳng cũng kinh ngạc như đó ôn nhu : “A Man hóa nàng thực sự ở đây”
Ta lên: “Chàng mau về nên thấy ”
Chàng dậy ôm : “Ta về nữa vốn đã sống thêm bảy năm nàng quên lúc đó nếu nàng đến tìm thì đã chết ”
Ta cứ mãi bao nhiêu năm như cuối cùng cũng thể chuyện với hơn nữa còn là
Chàng an ủi vẫn luôn cảm thấy ở bên cạnh nhưng từng xuất hiện ngay cả trong mơ cũng gặp
Chàng biết đang quỷ hút lấy dương khí nhưng bao giờ để thiên sư đến gần sợ lỡ như quỷ đó là thì sẽ thương
Chàng xin ngày đó nhận là của cũng là nỗi đau cả đời của
“A Man sẽ bao giờ nhận nàng nữa” Chàng
Ta gật đầu: “Vậy thì miễn cưỡng tin thêm lần nữa”
Chàng nhưng trong mắt lệ cúi đầu hôn
Ta cũng ôm nhưng nghĩ đến một vấn đề: “Rốt cuộc từng coi là công chúa Tấn Dương ”
Chàng mắt đáp: “Chưa từng lúc đầu thực sự chỉ nghĩ sống với nàng là đang làm theo mệnh lệnh của phụ mẫu nhưng đó biết từ lúc nào đã thay đổi càng nhiều hơn ở nàng mặc dù số phận trêu ngươi nhưng cũng may là đã bỏ lỡ”
Ta thấy trong mắt vẫn là dáng vẻ của A Man ngày
21
Y quán biến mất khỏi tầm mắt của chúng tiếng nước sông chảy róc rách
Bên bờ sông một con chó đen đang ở đó khi thấy chúng thì nó lập tức bò dậy vẫy đến mức đuôi sắp gãy đó nó chạy về hướng chúng
Là Hắc Hổ
Con chó ngốc thế mà nó đợi chúng lâu như
Ta và Ngụy Kỳ cùng xoa đầu nó đó hai một chó về phía
Ung dung thong thả giống như đây