Giới thiệu truyện
Sầm Vịnh Vi
Thời niên thiếu, Cố Cảnh Chiêu từng thích một cô gái.
Lúc cô ta ly hôn quay về nước, tôi bị bỏ quên trong một cơn mưa lớn.
Hôm đó, tôi hỏi mượn nhân viên vệ sinh đi ngang qua một chiếc ô.
Lại tới sân bay, tùy tiện mua vé máy bay chuyến bay gần nhất.
Tôi nghĩ, đi đâu cũng được, chỉ cần không có Cố Cảnh Chiêu và Thư Mạn.
…
Sáu giờ, xe của Cố Cảnh Chiêu về đến nhà.
Người ra đón là người giúp việc chứ không phải phu nhân Sầm Vịnh Vi của anh ta.
Lúc này Cố Cảnh Chiêu mới nhớ tới, bởi vì lo lắng cho Thư Mạn mà anh ta quên tới chợ đón cô.
Nhưng mà không sao, phu nhân của anh ta có tính cách dịu dàng, chưa bao giờ tức giận vì mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Bảy giờ, mưa tạnh, trời rất tối, Sầm Vịnh Vi còn chưa về nhà.
Trong lòng Cố Cảnh Chiêu bắt đầu có chút vô cớ hoảng hốt.
Anh ta gọi cho cô ba cuộc, lần đầu không có ai nghe.
Lần thứ hai, lần thứ ba, cũng không gọi được.