Giới thiệu truyện
Ngoại Thất Đăng Cơ
Sau khi ánh trăng sáng của phu quân hồi kinh, ta đã lén nuôi một ngoại thất ở phố Nam.
Ngoại thất là một cử nhân nghèo lên kinh ứng thí, dung mạo có bảy phần giống với người trong lòng ta.
Nuôi được nửa năm, ta chán rồi, bèn tìm cớ biến mất không dấu vết.
Ai ngờ nửa năm sau, tân đế đăng cơ.
Ta và phu quân đi bái kiến.
Vừa ngẩng đầu lên, ta đã thấy ngoại thất của ta ngồi trên long ỷ, mặc long bào màu vàng tươi, ánh mắt u ám.
“Thật là khéo, dung mạo của Hầu phu nhân lại giống hệt thê tử của trẫm.”
Ta thấy bụng mình khẽ động.
Nơi đó, đã mang thai được nửa năm.