Giới thiệu truyện
Năm Tháng Thanh Xuân
Ngày Chu Thầm tỏ tình với cô gái nghèo, nhốt tôi lại trong phòng dụng cụ.
Tôi liều mạng gõ cửa cầu xin hắn thả tôi ra ngoài, một tay hắn đút túi quần, thờ ơ nói:
“Ôn Hà, đây là hình phạt vì cậu đã vu oan cho cậu ấy trộm đồ, ngoan ngoãn chịu đựng đi.”
Bị nhốt mười sáu tiếng, cuối cùng hắn cũng thả tôi ra.
Trước cửa phòng dụng cụ, hắn nắm lấy tay cô gái nghèo, cười như không cười: “Ngày mai nhớ mang bữa sáng đến cho tôi và chị dâu cậu, phải nóng hổi đấy.”
Nhưng sau ngày đó, tôi lặng lẽ chuyển trường, không còn xuất hiện ở trước mặt hắn nữa.
Nghe nói, Chu Thầm liên tục tìm kiếm tôi khắp nơi.
Ba năm sau, hắn chặn tôi ở dưới lầu ký túc xá, đè chặt bả vai tôi, nghiến răng nghiến lợi.
“Ôn Hà, trái tim cậu được làm bằng sắt mà lớn lên à? Sao có thể nỡ không cần tôi được chứ?”