Giới thiệu truyện
Vì Tình Mà Trưởng Thành, Vì Yêu Mà Cứu Rỗi
Từ khi học mẫu giáo, tôi và Tưởng Tự chưa từng có ba ngày không gặp mặt.
Nhưng kể từ khi hai nhà bàn chuyện đính hôn cho chúng tôi…
Anh đã tránh mặt tôi suốt một năm trời.
Anh chặn hết tất cả phương thức liên lạc của tôi; bảo vệ công ty anh nói người lạ và Tô Thiển Nhiễm không được phép vào; chỉ cần tôi xuất hiện trong tầm mắt anh, anh lập tức quay đầu rời đi…
Sau này bạn bè anh cũng không chịu nổi nữa, lén dẫn tôi đi tìm Tưởng Tự.
Khi tôi đến nơi, giọng nói lạnh lùng của Tưởng Tự vang lên từ khe cửa phòng bao:
“Chỉ cần vẫy tay một cái là chạy tới như con đồ chơi.”
“Vừa không có năng lực, lại chẳng có cá tính, đính hôn với cô ta tôi còn thấy mất giá.”