Giới thiệu truyện
Xuân Đã Về
Đưa nước trái cây cho trúc mã, anh ta lại mắng tôi.
“Về sau đừng tùy tiện vào phòng tôi nữa, chúng ta không còn là con nít đâu.”
Anh ta không đeo tai nghe, giọng nói mềm mại của cô em khóa dưới phát ra từ loa ngoài, rõ ràng là cố ý khiêu khích: “Anh ơi, tối nay chúng ta lại cùng gọi điện rồi ngủ chung nhé.”
Tôi thản nhiên đáp: “Được thôi, về sau anh cũng đừng vào phòng tôi nữa.”
Anh ta bật cười khinh miệt: “Ai thèm vào chứ.”
Tôi cũng nghĩ vậy.
Về phòng, tôi vui vẻ mở tủ quần áo ra: “Lần sau không cần phải trốn ở đây nữa đâu, anh ta sẽ không vào phòng em nữa đâu.”