Giới thiệu truyện
Tàn Tro Tình Ái
Chân của Thẩm Doãn bị thương, việc điều trị cần rất nhiều tiền.
Vì tai nạn đó, anh cũng thay đổi hoàn toàn.
Nhưng tôi vẫn thích anh, thích đến mức bất chấp tất cả.
Tôi làm ba công việc mỗi ngày, chỉ để kiếm tiền chữa trị cho anh.
Cho đến một ngày…
Tôi nghe ngóng được có một chuyên gia mới xuất hiện, muốn chuyển anh qua bệnh viện khác nhưng cần đặt cọc trước 3.000 tệ.
Lúc đó, tôi cũng chỉ còn đúng 3.000 tệ, không hơn một xu.
Nhưng ví tiền đang ở chỗ Thẩm Doãn.
Tôi đến tìm anh, anh ném cái ví trống không vào tay tôi, giọng đầy trào phúng:
“Hinh Hinh không vui, nên tôi mua tặng cô ấy một bó hoa.”
“Em chẳng phải muốn tôi vui sao? Tôi chi tiền cho cô ấy, tôi vui rồi đấy.”
“Không còn cách nào khác, chỉ có hoa hồng 3.000 tệ mới xứng với cô ấy.”
Ôn Hinh, cô bạn thanh mai trúc mã của anh.
Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra mọi thứ trở nên vô nghĩa.
Khi quay lưng rời đi, điện thoại của ba tôi gọi đến:
“Hôm nay là hạn chót, con thực sự quyết định vì một kẻ tàn phế mà từ bỏ quyền thừa kế gia sản sao?”
Tôi im lặng một lúc, sau đó lắc đầu:
“Không, con chọn từ bỏ Thẩm Doãn.”