Giới thiệu truyện
Vân Ca
Sau khi rơi xuống vực cứu trở về
Từ lúc đó còn mù quáng say mê Tiết Vọng nữa
Không còn chạy theo chẳng còn chăm lo ân cần với cũng còn lấy lòng nuông chiều
Ta chỉ ở lì trong Phật đường ngày ngày thành kính tụng kinh
Ngay cả khi đến thông báo từ hôn cũng chỉ gật đầu một câu “Được thôi”
Sau đó quỳ xuống tiếp tục cầu nguyện:
“Bồ Tát phù hộ Bồ Tát khai ân”
“Hôm đó vực sâu vì trúng độc nên mới bất đắc dĩ làm bẩn vị công tử ”
“Chỉ một đêm đó hẳn là sẽ mang thai ”
“Hắn chắc sẽ tìm ”